Chiến Thần Phong Vân

Chương 808




Bố Ngô lau nước mắt, nói tiếp: ngày sau, Chung Thanh lại xuất †a còn đưa ra một bản di chúc, nói răng Nhất Trí cam tâm tình nguyện tặng toàn bộ gia sản khổng lồ của nhà họ Ngô cho cô ta. Bản di chúc ấy thoạt nhìn qua đã không phải là nét chữ của Nhất Trí rồi, chúng tôi đương nhiên không đồng ý và muốn kiện cô ta. Ai mà ngờ được rằng Chung Thanh lại thông đồng với ba dòng họ có thể lực kia làm càn làm bậy để ngăn cản việc kiện tụng của chúng tôi, thành công cướp đoạt hết toàn bộ nhà họ Ngô”

“Vê sau, Chung Thanh lại tiếp tục cùng với ba dòng họ thể lực khác phân tách nhà họ Ngô ra, sau đó trải qua bao phong ba bão táp mới hình thành nên bốn gia tộc lớn như ngày nay. Bọn họ chỉ vỏn vẹn để lại cho nhà họ Ngô chúng tôi một chút sản nghiệp nhỏ của tổ tiên ở phố Bát Đại này”

“Ôi, tôi vẫn luôn nghỉ ngờ rằng cái chết của con trai tôi có liên quan tới Chung Thanh!”

“XiI” Diệp Huyền Tân và Độc Lang cùng hít một hơi lạnh.

Nếu như anh đoán không nhầm thì tài liệu được Sát Lang ôm chặt trong lòng mình chính là văn kiện khẩn cấp mà Hàn Minh Quân giao cho anh ta. Bên trong tài liệu ấy có tin tức của chủ nhân.

Diệp Huyền Tân vội vàng hỏi: “Bác trai, vậy thân phận trước đây của Chung Thanh là gì vậy?”

Bố Ngô nói: “Hừ, chỉ là một người phụ nữ phong trần mà thôi. Tôi vốn dĩ không đồng ý chuyện hôn nhân của hai đứa nó, nhưng khổ nỗi tình cảm của Nhất Trí với cô ta lại quá sâu đậm”

Diệp Huyền Tân rơi vào trạng thái trầm tư. Một người phụ nữ phong trần, không quyền không thế, thì sao có thể sai khiến ba dòng họ có thế lực kia giúp mình thôn tính nhà họ Ngô được cơ chứ? Chắc chắn một trăm phần trăm là do vị hôn thê của anh ta, Chung Thanh, đã đem bản văn kiện khẩn kia cho ba dòng họ có thế lực kia xem. Ba dòng họ kia nhìn thấy được giá trị của văn kiện, vì thế mới giúp đỡ cô †a Diệp Huyền Tân nói: “Bác trai, ba dòng họ có thế lực kia là những dòng họ nào vậy”

Bố Ngô nói: “Đó là bà dòng họ Trương, Triệu, Mộ”

Diệp Huyền Tân hỏi lại: “Nhà họ Mộ?

Chính là gia tộc của Mộ Quân Thiếu đúng không ạ?

Bố Ngô gật gật đầu nói: “Ừ”

Diệp Huyền Tân nghiến chặt răng: “Nhà họ Mộ, Mộ Thiếu Quân! Không chỉ hại chết người anh em của cháu mà lại còn muốn hãm hại cả người nhà của của cậu ấy nữa! Vậy được, lần này cháu sẽ bắt đầu đối phó từ nhà họ Mộ”

“À đúng rồi bác trai, từ sau khi Nhất Trí mất, mọi người có từng nhìn thấy qua bản văn kiện trong tay cậu ấy bao giờ chưa ạ? Có biết được bản văn kiện kia hiện đang ở đâu không ạ?”

Bố Ngô nói: “Tôi chưa nhìn thấy, chắc chắn một trăm phần trăm là bị Chung Thanh lấy đi rồi. Cũng không biết được rốt cuộc bên trong viết những gì mà lại khiến cho con trai tôi liều mạng bảo vệ đến như vậy”

Diệp Huyền Tân an ủi nói: “Bác trai, bác yên tâm. Trước ngày giỗ của Nhất Trí, cháu sẽ khiến cho bốn gia tộc lớn kia phải tự sát đền tội trước mộ của cậu ấy”

Người nhà họ Ngô đều có chút hốt hoảng, người thanh niên trẻ này thực sự có thế làm rung chuyển được bốn gia tộc lớn kia hay sao? Anh nên biết rằng ở Thủ Đô, một khi bốn gia tộc lớn kia liên thủ lại với nhau, thậm chí có thể xoay chuyển được cả hai nhà hào môn đỉnh cấp kia ở Thủ Đô.

Diệp Huyền Tân quay sang dặn dò Độc Lang: “Đi, tìm hết tất cả các tài liệu chỉ tiết về bốn gia tộc lớn về đây cho anh, đặc biệt là về Chung Thanh”

“Bốn gia tộc lớn kia, chúng ta sẽ đến chào hỏi từng người trong số bọn họ”

Mắt của Độc lang đỏ lên: “Nhận lệnh”

Bốn gia tộc lớn ở Thủ Đô, ở nhà họ Mộ, Mộ Quân Thiếu chờ đợi đã lâu, nhưng lại không thể chờ được tin chiến thẳng của Lương Minh Thu. Anh ta dứt khoát gọi trực tiếp cho đối phương, nhưng đáp lại anh ta chỉ có một chuỗi âm thanh lạnh như băng của một người phụ nữ: “Xin lỗi, số điện thoại mà quý khách vừa gọi hiện đang tắt máy”

“Mịa!” Mộ Quân Thiếu giận tím mặt nói: “Cái đồ chó chết này, không phải là đã cuỗm tiền bỏ trốn rồi chứ”

Anh ta ngay lập tức gọi điện cho thuộc hạ của mình, cho thuộc hạ đi điều tra chuyện này. Rất nhanh, thuộc hạ liền phản hồi lại: “Lương Minh Thu đã bị hội y học cổ truyền Việt Nam bắt rồi ạ. Lý do là có người đã tố cáo anh ta hành nghề y bất hợp pháp, giả danh lừa bịp, đã gây ra một vài tai nạn y tế: “Khốn kiếp!”

Mộ Quân Thiếu nộ khí ngút trời, nói: “Tố cáo lúc nào thì không tố cáo, sao cứ nhất định phải tố cáo vào lúc này chứ, làm hỏng việc lớn của ông đây rồi. Đáng chết!”