Chiến Thần Phong Vân

Chương 672




Tầm mắt của mọi người đồng loạt rơi lên trên người Diệp Huyền Tần.

Diệp Huyền Tân thản nhiên nói: “Đây là nhiệm vụ trước đó Lam Khiết giao cho tôi mà, cô ấy bảo tôi mời Lý Thánh Thủ tham gia buổi lễ đưa ra thị trường của chúng ta”

“Nhiệm vụ do bà xã dặn dò, sao tôi có thể không hoàn thành chủ

Đám người dở khóc dở cười.

Người nào mà lại không biết, trước đó Từ Lam Khiết chỉ thuận miệng nói một chút mà thôi, cũng không thật sự trông cậy vào Diệp Huyền Tân có thể mời Lý Thánh Thủ đến được.

Ai có thể nghĩ rằng… năng lực của một nhân viên nhỏ này đúng là không phải giỏi bình thường đầu!

Từ Lam Khiết hỏi: “Sao anh có thể mời được ông Lý?” Diệp Huyền Tân: “Đơn gián, Lý Thánh Thủ nợ anh một nhân tình lớn.”

“Ông ấy đi chuyến này là để trả ân tình cho anh.”

Từ Lam Khiết tò mò nhìn Lý Thánh Thủ: “Ông Lý, anh ấy nói đúng sao?”

Lý Thánh Thủ gật đầu: “Hoàn toàn chính xác, cậu Diệp có ơn cứu mạng với tôi.” Lần trước ở nhà họ Hàn, nếu không có Diệp Huyền Tân ra tay giúp đỡ, ông ta sẽ khó mà giữ được khí tiết tuổi già, danh tiếng sụp đổ.

Thầy thuốc coi danh tiếng còn quan trọng hơn cả tính mạng, nói Diệp Huyền Tân có on cứu mạng với ông ta cũng không đủ.

Đám người bong nhiên hiểu ra.

Từ Lam Khiết vô cùng đáng thương nhìn Diệp Huyền Tân: “Huyền Tần, rốt cuộc trên người anh còn cất giấu bao nhiêu bí mật nữa, cầu xin anh hãy nói cho em biết đi mà”

Diệp Huyền Tân cười ngây ngô.

Nếu anh thật sự chia sẻ tất cả bí mật của anh ra với em, cam đoan em sẽ bị dọa đến mức một năm nửa năm vẫn chưa tỉnh hồn lại.

Thiếu Mã Gia nhìn tập đoàn Diệp Linh có dấu hiệu sống lại, sắp giận điên lên.

Anh ta tổn bao nhiêu công sức tổ chức kế hoạch vây quét lớn ở giới kinh doanh, sao có thể thất bại trong gang tấc như vậy chứ!

Anh ta tức giận đi tới, nói: “Diệp Huyền Tân, anh có cái gì hay mà đắc ý chứ.” . ngôn tình hoàn

“Sĩ quan Trần Huy đã biết được chuyện anh lấy tên tuổi của anh ta để tuyên truyền giả rồi.”

“Sĩ quan Trần Huy đã dặn dò, chờ lát nữa anh ta sẽ tự tay diệt trừ loại công ty bất lương như tập đoàn Diệp Linh”

“Tất cả người có liên quan đến tập đoàn Diệp Linh, cũng đều bị liên lụy.”

Anh ta lại nhìn về phía đám người, nói: “Còn có mấy người cũng không chạy thoát đâu.”

“Mấy người cổ vũ cho loại công ty bất lương này, là đang nối giáo cho giặc, mấy người cũng sẽ bị truy cứu trách nhiệm” Đám người bị dọa sợ, thi nhau rút lui, rời xa tập đoàn Diệp

Linh

Dân chúng thấp cổ bé họng như bọn họ mà bị sĩ quan Trấn Huy để mắt tới, không chết cũng phải bị lột da.

Tập đoàn Diệp Linh vừa rồi còn náo nhiệt ồn ào, trong chớp mắt lại quạnh quẽ hắn xuống. Tâm trạng của mấy người Từ Lam Khiết lại iu xiu xuống lân nữa.

Đám người bong nhiên hiểu ra.

Từ Lam Khiết vô cùng đáng thương nhìn Diệp Huyền Tân: “Huyền Tần, rốt cuộc trên người anh còn cất giấu bao nhiêu bí mật nữa, cầu xin anh hãy nói cho em biết đi mà”

Diệp Huyền Tân cười ngây ngô.

Nếu anh thật sự chia sẻ tất cả bí mật của anh ra với em, cam đoan em sẽ bị dọa đến mức một năm nửa năm vẫn chưa tỉnh hồn lại.

Thiếu Mã Gia nhìn tập đoàn Diệp Linh có dấu hiệu sống lại, sắp giận điên lên.

Anh ta tổn bao nhiêu công sức tổ chức kế hoạch vây quét lớn ở giới kinh doanh, sao có thể thất bại trong gang tấc như vậy chứ!

Anh ta tức giận đi tới, nói: “Diệp Huyền Tân, anh có cái gì hay mà đắc ý chứ.”

“Sĩ quan Trần Huy đã biết được chuyện anh lấy tên tuổi của anh ta để tuyên truyền giả rồi.”

“Sĩ quan Trần Huy đã dặn dò, chờ lát nữa anh ta sẽ tự tay diệt trừ loại công ty bất lương như tập đoàn Diệp Linh”

“Tất cả người có liên quan đến tập đoàn Diệp Linh, cũng đều bị liên lụy.”

Anh ta lại nhìn về phía đám người, nói: “Còn có mấy người cũng không chạy thoát đâu.”

“Mấy người cổ vũ cho loại công ty bất lương này, là đang nối giáo cho giặc, mấy người cũng sẽ bị truy cứu trách nhiệm” Đám người bị dọa sợ, thi nhau rút lui, rời xa tập đoàn Diệp

Linh

Dân chúng thấp cổ bé họng như bọn họ mà bị sĩ quan Trấn Huy để mắt tới, không chết cũng phải bị lột da.

Tập đoàn Diệp Linh vừa rồi còn náo nhiệt ồn ào, trong chớp mắt lại quạnh quẽ hắn xuống. Tâm trạng của mấy người Từ Lam Khiết lại iu xiu xuống lân nữa.

Trên trăm tướng sĩ chia thành hai đội, một đội bao vây lấy tập đoàn nhà họ Mã, một đội khác thi bảo vệ đầu xe. “Mời sĩ quan Trần Huy xuống xe!” Âm thanh chấn động cả trời, trời đất biến sắc.

Tất cả mọi người đứng xem đều ngây ra.

Sĩ quan Trấn Huy?

Có chuyện gì vậy, không phải vừa rồi sĩ quan Trấn Huy đã tới sao.

Tại sao lại có thêm một người nữa vậy.