Chiến Thần Phong Vân

Chương 637




Diệp Huyền Tần thở dài: “Đúng là ngu dốt khó trị, ôi, tôi đã nói rồi, thù lao về phương diện vật chất thì các người không trả nổi đâu, cho dù là ba nghìn năm trăm tỷ cũng vô dụng. Chủ tịch Hàn, chúng ta đi thôi, sớm muộn gì cũng có một ngày cô ta phải quỳ xuống xin lỗi tôi!

“Đợi chút đã” Hàn Thúy Lan lập tức ngăn anh lại: “Sao bố tôi vẫn chưa tỉnh lại?!

Diệp Huyền Tần: “Ông ta đã hôn mê mấy chục năm nay, làm sao có thể tỉnh lại ngay được? Tôi còn phải châm cứu cho ông ta ít nhất mấy chục lần nữa, tầm một tháng mới có thể tỉnh lại. Cơ mà, nếu những người này không quỳ xuống xin lỗi tôi thì tôi sẽ không ra tay thêm nữa đâu!

Diệp Huyền Tân cười và rời đi Mà sắc mặt của Hàn Thúy Lan thì lại xanh đỏ đen trắng luân phiên.

Xong rồi, xem ra mình không quỳ xuống xin lỗi thì không được rồi. Nhưng thân phận của mình vô cùng cao quý, là đại diện cho bộ mặt của quân đội, nếu quỳ xuống trước một tên bám váy đàn bà, vậy mặt mũi còn để đâu được nữa. Đây chính là sự sỉ nhục đối với quân đội! Mình nên đi đâu đây.

Lý Thánh Thủ cũng rời đi ngay sau đó.

Sau khi bước ra khỏi nhà họ Hàn, Lý Thánh Thủ lập tức đuối theo đến bên cạnh Diệp Huyền Tân, rồi khom người cúi chào thật sâu.

“Cảnh giới và y thuật của cậu cao hơn tôi mấy cấp bậc, tôi đây tâm phục khẩu phục. Lúc trước đã xúc phạm nhiều, tôi thực sự áy náy vô cùng!

Diệp Huyền Tân phất tay: “Không sao, cho dù hôm nay ông không tới thì tôi vẫn sẽ chữa bệnh cho người bệnh thôi.!

Lý Thánh Thủ đáp: “Anh bạn nhỏ, hôm nay cậu cũng xem như đã giải vây cho tôi. Nếu có chuyện gì tôi có thể giúp được, vậy cậu cứ việc mở miệng, tôi nhất định sẽ bất chấp gian nguy, có chết cũng không từ!

Diệp Huyền Tân hơi suy nghĩ một chút, rồi bảo: “Đừng nói vậy, tôi thật sự có một chuyện cần ông giúp đỡ đây. Công ty của vợ tôi sắp gia nhập thị trường, muốn tổ chức một buổi lễ mừng gia nhập thị trường, nhưng còn thiếu vài vị khách quý. Đến lúc đó, ông cũng tới công ty của vợ tôi để cổ vũ đi!

Lý Thánh Thủ vội vàng đồng ý: “Đây là vinh hạnh của tôi!

Rồi ông ta rời đi Chủ tịch Hàn cũng vội vàng lấy lòng: “Cậu Diệp, đến lúc đó tôi cũng sẽ dẫn mấy người bạn tới cổ vũ cho cô Từ!

Bạn của chủ tịch Hàn, chắc chắn không giàu thì cũng quý, sẽ mang đến vinh dự vẻ vang cho lễ mừng gia nhập thị trường.

Diệp Huyền Tân gật đầu: “Ừm, đi thôi, tìm một chỗ không người rồi tôi sẽ giải trừ cổ trùng cho ông!

Chủ tịch Hàn mừng rỡ: “Cảm ơn cậu Diệp!

“Diệp Huyền Tần, chết, nhất định phải chết! Không, cho anh ta chết thì thực sự quá dễ dàng cho anh ta, mình phải khiến anh ta sống không bằng chết, tra tấn anh ta từng chút một!!

Trong một viện điều dưỡng cao cấp, Thiếu Mã Gia nắm bức ảnh của Diệp Huyền Tân trong tay, nghiến răng nghiến lợi.

Bây giờ về cơ bản, anh ta có thể xác định được người mặc đồ đen đã cướp Từ Nam Huyên đi vào đêm đó, cho dù không phải là Diệp Huyền Tần thì cũng rất có khả năng là người mà anh phái tới Người mặc đồ đen thậm chí còn đạp anh †a từ trên lầu xuống.

Cũng may đó chỉ là tầng ba, lại thêm anh †a có thiên phú dị bẩm, cho nên chỉ ngã nứt xương đùi, cũng không có trở ngại gì.

Nhưng tâm hồn của anh ta lại bị “thương nặng!

Dù sao thì đây cũng là nhiệm vụ đầu tiên của anh ta sau hai mươi năm, nhưng lại kết thúc chật vật như vậy, thực sự quá mất mặt!

“Hừ, Diệp Huyền Tân, không nhìn ra được bên cạnh mày còn có cao thủ như vậy đấy.

Nhưng cho dù cao thủ bên người mày có nhiều như mây thì đã sao? Có thể ngăn cản được kế hoạch đại vây quét tỉ mỉ của ông đây sao? Người si nói mộng!!

Lúc này, Trùng Gia đi vào trong: “Thiếu Mã Gia, bây giờ cậu cảm thấy thế nào?!

Thiếu Mã Gia nhìn ông ta với vẻ mặt bất mãn: “Tình hình bên Diệp Huyền Tân hiện giờ thế nào rồi?!

Trùng Gia đáp: “Vừa rồi Diệp Huyền Tần đã chữa bệnh cho lão ân sư, hiệu quả không tệ.

Chính miệng cậu ta đã nói, trong vòng một tháng có thế chữa cho lão ân sư của chủ tịch Hàn tỉnh lại!

Thiếu Mã Gia lạnh lùng nó rùng Gia, ông đã sớm biết Diệp Huyền Tân và chủ tịch Hàn có qua lại thân thiết rồi đúng không. Tại sao ông không báo cho tôi biết ở buổi tiệc, hại tôi xấu mặt trước mặt mọi người!!