Chiến Thần Phong Vân

Chương 2675




Vừa mới đi vào, anh ta liền nhìn thấy chân của Phượng Hoàng Lửa đã bị thương và được băng bó. Sau khi nhìn thấy Cư Sĩ Bạch Y, cô ta liền nhanh chóng lấy ống quần che vết thương lại.

Cư Sĩ Bạch Y liền hỏi bằng giọng điệu quan tâm: “Phượng Hoàng Lửa, vết thương của em như thế nào rồi? Chỗ anh vẫn còn một số loại thuốc trị thương, sau khi anh quay về sẽ lập tức sắp xếp người đem qua cho em”

“Không cần”

Phượng Hoàng Lửa nói một cách lạnh lùng: “Vết thương của tôi chỉ là chuyện vặt vãnh”“

“Anh đã nhìn xong thì bây giờ có thể đi rồi”

Khuôn mặt của Cư Sĩ Bạch Y rất bất lực: “Phượng Hoàng Lửa, em thừa biết tình cảm mà anh dành cho em, thì cớ sao em lại phải lạnh lùng với anh đến vậy chứ?”

Phượng Hoàng Lửa nói: “Bởi vì, anh không phải là gu của tôi, hai người chúng ta không có khả năng”

“Được rồi”

Cư Sĩ Bạch Y nói: “Anh không quan tâm thái độ của em đối với anh ra sao, cho dù có thế nào đi chăng nữa thì tình yêu mà anh dành cho em vẫn mãi mãi vẹn nguyên, không bao giờ thay đổi!”

“Mối thù của em, anh sẽ thay em trả, không cần em phải cảm kích anh, anh chỉ là muốn bày tỏ tâm ý của mình mà thôi, có như vậy thì trong lòng anh mới thấy dễ chịu một chút.”

Phượng Hoàng Lửa im lặng.

Cư Sĩ Bạch Y đứng dậy, nói: “Vậy, anh không làm phiền em nữa, anh sẽ đi trước vậy.”

“Anh sẽ đưa người của Diệp Huyền Tần đến gặp em”

Nói xong, anh ta quay người, đi thẳng ra khỏi phòng.

Đương nhiên, anh ta không hề cứ thế đành rời đi, mà là đi lại vòng vòng trong căn cứ.

Anh ta chỉ giả vờ hỏi han người bị thương, chứ thực tế thì là đang tìm kiếm bóng dáng của Tào Đại Minh.

Cuối cùng, anh ta đã tìm thấy Tào Đại Minh ở một góc nọ, Tào Đại Minh đang băng bó vết thương cho bệnh nhân.

Anh ta không mở lời chào hỏi Tào Đại Minh.

Trước đây, anh ta với Tào Đại Minh không thân thiết cho lắm, nếu như tùy tiện lên tiếng chào hỏi Tào Đại Minh, nói không chừng sẽ có thể khiến cho những người khác nghi ngờ.

Anh ta đánh mắt ngầm với Tào Đại Minh, Tào Đại Minh hiểu ý, liền đi theo anh ta đến một con hẻm vắng vẻ.

Tào Đại Minh nịnh nọt nói: “Ngài Bạch Y sao ngài lại tới đây, có muốn đến phòng của tôi uống chén trà hay không?”

“Không cần”

Cư Sĩ Bạch Y lắc đầu nói: “Quan hệ giữa chúng ta tạm thời vẫn nên giữ bí mật thì hơn, không nên để cho người khác biết tránh người khác nghi ngờ”

“Lần này tôi đến là muốn xin cậu giúp tôi một chuyện nhỏ.”

Tào Đại Minh ý vị sâu xa nở nụ cười: “Nếu như tôi đoán không sai, thì chuyện này có liên quan đến Phượng Hoàng Lửa phải không?”

Cư Sĩ Bạch Y gật đầu: “Đúng vậy. Phượng Hoàng Lửa người phụ nữ này…… Ai za, đối xử với tôi thực sự rất lạnh nhạt, tôi không có cách nào nắm bắt được cô ấy”

“Cậu là tâm phúc của Phượng Hoàng Lửa, vẫn là xin cậu Tào đây có thể nói tốt giúp tôi vài câu”

“Không thành vấn đề”

Tào Đại Minh nói: “Phụ nữ ý mà, anh phải kiên nhẫn. Chỉ cần anh đủ kiên trì và bền bỉ, không sớm thì muộn cũng sẽ khiến cô ấy dao động thôi.”

Cư Sĩ Bạch Y nở nụ cười: “Hi vọng mọi chuyện sẽ giống như cậu Tào đây nói.”