Chiến Thần Phong Vân

Chương 2618




“Còn chưa có chiến đấu mà đã nhận thua trước? Đây không phải anh Hùng Ưng mà tôi biết.”

“Anh Hùng Ưng, đứng lên đi.”

Giờ phút này tại chỗ Hùng Ưng cũng rất lộn xộn.

Mới vừa rồi anh ta chỉ cảm thấy hai đầu gối đóng bỗng nhiên tê dại, trong nháy mắt hai chân trở nên không có sức lực, không tự chủ được mà quỳ xuống.

Đến nỗi lý do tại sao đầu gối của anh ta bị tê và không có sức lực, anh ta cũng rất mơ màng.

Có phải bên kia đang giở trò quỷ gì không?

Nói đùa, đối phương ở bên kia làm gì có loại năng lực điều khiển từ xa khiến đầu gối tê dại.

Nhất định là trùng hợp, trùng hợp, đó là căn bệnh thấp khớp xương của chính anh ta.

Thật ra tất cả những điều này thực sự là kiệt tác của Diệp Huyền Tân.

Kình khí thực chất của anh hóa thành Thiên La Thập Tam châm đâm thẳng vào đầu gối của Hùng Ưng. . Truyện Điền Văn

Còn lý do tại sao không bị ai phát hiện… Nói đùa, tốc độ của kình khí có thể so với tốc độ của âm thanh, có thể bị người phát hiện mới là lạ đấy.

Mười đội trưởng nhao nhao kinh ngạc trừng mắt nhìn Diệp Huyền Tân, tiếp theo là tràn đầy sự kinh hoàng bên trong ánh mắt.

Mặc dù bọn họ cũng không thấy được kim châm, nhưng mà giác quan thứ sáu nói cho bọn họ, làm cho Hùng Ưng quỳ xuống trăm phần trăm là kiệt tác của đội trưởng Diệp.

Thực lực của người này, rốt cuộc là mạnh đến mức độ nào đây!

Sau khi Hùng Ưng quỳ xuống, cũng không có vội vã đứng lên, mà là thuận thế ngồi trên mặt đất: “Chết tiệt dùng ánh mắt ấy nhìn tôi làm gì”

Gấu Đen thật cẩn thận nói: “Anh Hùng Ưng, anh vừa rồi…

Anh quỳ lạy đối phương?”

Bốp!

Hùng Ưng không chút do dự cho Gấu Đen một bạt tai: “Mày cút mẹ mày đi, con mắt nào của mày thấy tao quỳ lạy đối phương!”

“Vừa rồi là tư thế trước khi ngồi thiền của tao, chuẩn bị chấp nhận sự đáp lễ của đối phương! Chỉ có kẻ ngốc mới nghĩ rằng tao đang quỳ với bên kia”

Gấu đen vội vàng nói: “Là do tôi đã hiểu lầm, là tôi đã hiểu lầm, tôi đáng chết!”

Nhưng mà nhìn sắc mặt của những người ở đây hiển nhiên cũng không có mấy người tin lời giải thích của Gấu đen.

Hùng Ưng vội vàng nói lảng sang chuyện khác, nói: “Tên nhóc kia, cậu chắc chắn là mình sẽ không quỳ xuống lạy tôi đúng không”

“Được lắm, nếu như cậu muốn chết thì tôi sẽ thành toàn cho cậu. Nhưng mà toàn bộ máu của cậu tôi sẽ sẽ hút khô, ha ha”

Diệp Huyền Thần liếc mắt nhìn Satan ở bên cạnh: “Được rồi, chứ nói nhảm nhiều như vậy, trực tiếp bắt đầu đi”

Satan từ trong đám người đi ra, đôi mắt lạnh lùng nhìn Hùng Ưng: “Đến đây chịu chết đi Hùng Ưng nhíu mày một cái: “Không phải cậu chính là Satan sao? Con mẹ nó, đây là ý gì?”

Satan nói: “Chỉ bằng anh, vậy thì cũng không có tư cách để cho đội trưởng của chúng tôi phải tự mình ra tay. Cho nên là tôi quyết định sẽ tự mình ra tay nhất định phải giáo huấn anh thật tốt mới được!”

Tôi… tôi đệch mọe cậu!