Diệp Huyền Tần nói: “Tôi cho phép ông đứng lên”
“Ông ở đây không an toàn, nếu như để cho người khác biết được thân phận thần soái của tôi thì hậu quả ông cũng không thể gánh chịu được”
Vực Trường lúc này mới ý thức được tình hình nghiêm trọng lúc này, vội vàng đứng dậy: “Thần xin chuộc tội với thân soái, là do thần quá kích đ‹ Diệp Huyền Tân nói: “Ừ, tôi hỏi ông, ông biết vị trí của đảo Thần Chủ này chính xác ở đâu không?”
Vực Trường lắc đầu: “Thật xin lỗi thần soái, thuộc hạ đã điều tra mấy năm nhưng mà vẫn không thể điều tra được vị trí ở đây. Cái đảo Thần Chủ này… chỉ sợ cũng không ở cùng một không gian với thế giới của chúng ta, nếu không thì không có khả năng tôi đã điều tra lâu như vậy mà vẫn không tìm ra được vị trí ở đây”
Diệp Huyền Tân: “Vậy ông vừa nói có biện pháp đứng hơn trăm người cùng ra ngoài thì giải thích như thế nào?”
Vực Trường nói: “Mặc dù tôi không biết nơi này là nơi nào nhưng biết rõ ở đây có một cánh cửa thông ta nối thẳng đến Đại Hạ”
“Mà phù chú không gian chính là chìa khóa để mở ra cánh cửa thông ra đó”
“Những năm gần đây, tôi cũng đã tích góp từng chút một cũng có vài giọt linh nước, sau đó cho vào một phù chú không gian, hiện tại phù chú này cũng rất mạnh mẽ trên cơ bản là có thể đứa hơn trăm người ra được.”
Diệp Huyền Tân như đang suy nghĩ điều gì đó nói: “Vậy thì ông có biện pháp nào giúp đưa người ngoài vào trong đây không”
Vực Trường lắc đầu: “Cái này thì tạm thời không làm được.
Bởi vì phù chú không gian chia làm hai loại, có một loại là từ trong đảo Thần Chủ đi ra ngoài, còn một loại còn lại chính là đưa người từ bên Đại Hạ vào đây”
“Mà tôi đã hao phí mấy chục năm để phát triển phù chú kia cho người từ bên trong đi ra cho nên chỉ có thể đưa người từ bên trong đỏa Thần Chủ ra ngoài mà không thể đưa người từ bên ngoài vào.”
Diệp Huyền Tân nói: “Nếu như hiện tại tôi sử dụng một chút Linh Thủy để phát triển bùa chú cho người từ bên ngoài đi vào thì ông có thể làm được không?”
Vực Trường trả lời: “Có thể được nhưng mà cần thời gian là mấy năm”
“Cho dù có nhiều linh nước thì cũng vô dụng, muốn phát triển phù chú không gian thì cần phải có thời gian”
Diệp Huyền Tân thất vọng lắc đầu, xem ra chuyện này không thể thực hiện được.
Anh không thể chờ đợi được khoảng thời gian mấy năm.
Diệp Huyền Tân nói với Vực Trường: “Ông có từng bái kiến người được gọi là “Thần chủ” chưa, có biện pháp để gặp được người đó không?”
Vực Trường lắc đầu: “Không có. Từ ngày tôi tự mình đến đảo Thần Chủ thì chưa từng thấy qua Thần Chủ”
“Tất cả cái đảo Thần Chủ này chỉ sợ số người có thể gặp được thần chủ thì cũng chỉ có thể đếm được cũng chỉ có hai người mà thôi. Chính là phủ chủ của nam phái và bắc phái”
“Mỗi lần tổ chức tế đảo năm năm một lần thì hai vị phủ chủ này có thể gặp mặt thần chủ để trao đổi”
“Thần soái, nếu như thật sự ngài muốn gặp thần chủ thì cũng không phải là không có cách”
Ồ, nói một chút coi.
Diệp Huyền Tân hỏi.
Vực Trường nói ra: “Thứ nhất là gây ra hỗn loạn, ngài quấy đảo cái đảo Thần Chủ này tàn bành, sau đó lấy đi linh vật mà Thần Chủ cung phụng thì người đó sẽ tự khắc xuất hiện”
Thứ hai, ngài có thể cạnh tranh ngôi vị phủ chủ. Sau đó một tháng thì sẽ tổ chức buổi tế đảo Thần Điển tổ chức năm năm một lần, như vậy thì ngài đã trở thành phủ chủ tất nhiên sẽ có thể gặp mặt nói chuyện với Thần Chủ”
Diệp Huyền Tân nói: “Loại biện pháp thứ nhất không thể thực hiện được”
“W sao?”
Vực Trường hỏi.