Chủ nhiệm Đồng vẫn còn đắm chìm trong sự chấn động và kinh ngạc nên chưa kịp định thần lại, vì thế không nghe thấy lời của Diệp Huyền Tân.
Diệp Huyền Tân dứt khoát phóng thích một luồng kình khí, kẹp lấy cổ của chủ nhiệm Đồng rồi nhấc bổng cả người ông ta lên.
“Chủ nhiệm Đồng, không thể không thừa nhận, ông thật sự rất to gan, dám coi thường câu hỏi của tôi!”
“Nếu ông không muốn nói, tôi tác thành cho ông. Dù sao câu trả lời của ông vốn không quan trọng đối với tôi.”
Ông hiệu trưởng ở bên cạnh thấy cảnh tượng này thì kinh ngạc đến mắt chữ O mồm chữ A.
Ông ta vốn không nhìn thấy kình khí, chủ nghe thấy một câu nói của Diệp Huyền Tân rồi chủ nhiệm Đồng lại bị treo lơ lửng trong không khí.
Ông ta vùng vẫy một cách khó khăn, cứ như bị cái gì đó kẹp lấy cổ, đau đớn một cách dị thường.
Đây chính là sự thân thông của thần soái sao?
Thần soái, không hổ là thần soái!
Chủ nhiệm Đồng sợ hãi, vội vàng nói một cách khó khăn: “Tôi nói… tôi… tôi sẽ nói hết”
Diệp Huyền Tần lúc này mới thu hồi kình khí.
Hơ hơ, hơ hơt Chủ nhiệm Đồng đau đớn đến suýt nữa ho cả tim gan phèo phổi ra, nhưng so với sự đau đớn của cơ thể thì sự hoảng hốt lo sợ trong lòng càng khó chịu hơn.
Đối thủ này quá mạnh rồi, căn bản là không cùng một cấp bậc với ông ta, ông ta ngay cả cơ hội phản kháng cũng không có.
Chủ nhiệm Đồng điều tiết lại hơi thở, nói: “Thực ra là… là hiệu trưởng nhiệm kỳ trước kêu tôi trao tặng bằng tốt nghiệp của Lý Nghĩa Chính và Lý Nghĩa Hồng”
“Lễ tốt nghiệp năm đó, hiệu trưởng nhiệm kỳ trước đến tìm tôi, kêu tôi làm hai cái bằng tốt nghiệp cho hai người thanh niên trẻ. Nhưng tôi nhìn hồ sơ của hai người đó thì phát hiện bọn họ ngay cả trung học phổ thông cũng chưa học xong, chưa tốt nghiệp, cho dù tôi có năng lực lớn mạnh đó thì cũng không có cách làm bằng tốt nghiệp cho bọn họ được.” .
||||| Truyện đề cử: Cô Gái Nhỏ Bị Cầm Tù |||||
“Cuối cùng, không biết hiệu trưởng nhiệm kỳ trước lôi kéo quan hệ gì mà làm được bằng tốt nghiệp trung học phổ thông cho hai người đó.”
“Nhưng hai người đó chưa từng hước vào cửa lớn của đại học lần nào, kiến thức chưa học được nửa chữ, nếu tôi trao tặng bằng tốt nghiệp cho hai người họ thì tôi cảm thấy trái với đạo đức nghề nghiệp.”
“Nhưng, hiệu trưởng nhiệm kỳ trước lại uy hiếp tôi nói nếu tôi không làm bằng tốt nghiệp cho hai người bọn họ, thì sẽ đuổi việc tôi. Tôi bất lực vì bị ép nên chỉ có thể ngụy tạo hồ sơ học tịch cho bọn họ rồi trao tặng bằng tốt nghiệp.”
“Vốn cứ tưởng là chuyện này có thể dấu diếm được, cả đời này không bị ai phát hiện, nhưng ai cũng không ngờ tới, bây giờ thần soái ngài lại…”
Diệp Huyền Tân không tin chủ nhiệm Đồng bị ép mới làm bằng tốt nghiệp cho bọn họ, ông ta chắc chắn có nhận được lợi lộc gì đó.
Nhưng bây giờ ông ta có nhận hoa hồng hay không không quan trọng, quan trọng là chuyện của hiệu trưởng nhiệm kỳ trước.
Diệp Huyền Tân: “Hiệu trưởng nhiệm kỳ trước có quan hệ gì với Lý Nghĩa Chính và Lý Nghĩa Hồng, ông ta tại sao lại muốn giúp hai người này”
Chủ nhiệm Đồng lắc đầu: “Cái này thì tôi không biết.”
Diệp Huyền Tân tức giận nói: “Nói sự thật”
Chủ nhiệm Đồng cả người sửng sốt: “Tôi thề với trời, tôi tuyệt đối không sai một chữ nào. Thực ra năm đó tôi cũng có hỏi hiệu trưởng nhiệm kỳ trước quan hệ giữa ông ta với Lý Nghĩa Hồng và Lý Nghĩa Chính, nhưng mà hiệu trưởng nhiệm kỳ trước lại né tránh vấn đề, cũng nói là không liên quan gì cả”
Diệp Huyền Tân nhìn chủ nhiệm Đồng nói: “Đi, bây giờ dẫn tôi đến tìm hiệu trưởng nhiệm kỳ trước.”
“Được được.”
Chủ nhiệm Đồng nào dám không nghe theo, vội vàng đồng Ông hiệu trưởng nói: “Thần soái, để tôi đi cùng với cậu đi.
Hiệu trưởng nhiệm kỳ trước là thầy của tôi, tôi… nói thật, tôi thật sự không dám tin ông ta có thể làm chuyện tán tận lương tâm đến như vậy, tôi muốn đích thân chất vấn ông ta”
Nhìn cảm xúc ông ta kích động, Diệp Huyền Tân gật đầu nói: “Vậy được, vậy thì cùng đi thôi.”