“Tôi đoán ra được, đối phương rất có thể có năng lực gì đó. Nhưng nó có lợi hại đến đâu, cũng phải tuân thủ luật pháp Đại Hạ không phải sao, vi phạm luật pháp, đánh anh, nó đáng phải được nghiêm trị trước pháp luật!”
Cảnh sát hình sử nói: “Có biết ai mới gọi điện thoại cho tôi không”
“Ai?”
Mọi người hiếu kỳ hỏi nói.
Cảnh sát hình sự nói từng chữ một: “Thủ lĩnh của tổ hành động đặc biệt!”
Hải!
Mấy viên cảnh sát hình sự đều kinh ngạc.
Tổ hành động đặc biệt, chính là là cơ quan cao nhất trong điều tra tội phạm, cao hơn họ rất nhiều bậc.
Mà lại còn do đầu lĩnh của tổ này đích thân gọi đến, cuộc điện thoại này có trọng lượng nặng biết bào, không nghĩ cũng biết.
Nhưng mà vẫn có cảnh sát viên không phục nói: “Tổ hành động đặc biệt, là một trong tổ chức đi đầu chấp hành pháp luật của Đại Hạ, nếu đã là làm theo quy tắc lập ra, vậy càng tuân thủ luật pháp Đại Hạ”
“Ngay cả bọn họ còn không luật lệ pháp luật, tùy ý vi phạm, vậy làm sao có thể khiến cho nhưng người chung quanh tuân thủ quy tắc được?”
Cảnh sát hình sự trưởng bỗng nhiên hạ thấp giọng, thần bí nói: “Được rồi, chuyện đến nước này, tôi đành phải nói sự thật cho mọi người biết, thật ra, tổ hành động đặc biệt nói cho tôi biết, ngài Diệp thật ra là Thần Soái!”
Hải Cơ thể của mọi người run lên, không dám tin vào những là mà cảnh sát hình sự trưởng nói.
Ngài Diệp hóa ra lại là Thần Soái!
Vừa rồi họ lại dám cầm súng chỉ vào Thần Soái!
Thần Soái, tôn nghiêm của đất nước, sao có thể bị người khác sỉ nhục được.
Chỉ dựa vào việc họ dám cầm súng chỉ vào Thần Soái, nên dù Thần Soái có muốn lấy mạng cho họ cũng chẳng quá đáng, chứ đừng nói chỉ là tát cho cảnh sát hình sự trưởng một bạt tai.
Hiện tại xem ra, ngài Diệp không phải là quá kiêu căng, mà là nhân tư nương tay tha cho họ một mạng.
Mấy người họ đâu còn dám phí lời, rối rít cúi đầu xuống, và trở nên rất áy náy không dám quá đáng nữa.
Có người bỗng nhỏ tiếng nói: “Thần Soái quan tâm vụ án này như thế, đón chắc là vụ này chắc có nhiều hệ lụy lắm”
“Vụ an này diễn ra trong phạm vi quyền hạn của chúng ta, các người nói xem có khi nào Thần Soái sẽ trách năng lực chúng ta quản lý kém hay không?”
Không nói thì thì thôi, nói ra rồi thật sự dọa chết người ta mà, cảnh sát hình sự trưởng và cấp dưới của mình nghe xong cũng thấp thỏm không yên.
Tập đoàn Đạo Vương, Diệp Huyền Tân và Trình Hạ Vũ bước vào hiện trường nơi xảy ra vụ án.
Dưới sự chỉ dẫn của Trình Hạ Vũ, Diệp Huyền Tân rất nhanh đã nhìn thấy xương hai bàn tay.
Xương tay đã bị cảnh sát hình sự cho vào túi tư liệu rồi, Diệp Huyền Tân mở túi ra, cẩn thận từng li đưa tay vào lấy xương bàn tay ra.
Vừa mới tiếp xúc với xương bàn tay, cảm xúc của Diệp Huyền Tân ngay lập tức trở nên kích động.
“Là nó, chính là nó!”
Trình Hạ Vũ khố hiểu nói: “Anh rể, anh đang nói cái gì thế?
Cái già là ‘Nó’ vậy, anh chắc không phải là quen biết với chủ nhân của bàn tay xương này đó chứ?”
Diệp Huyền Tân nói: “Nói em cũng không hiểu đâu.”
Diệp Huyền Tân mới đụng vào xương bàn tay này, rõ ràng là cảm ứng được khí tức của xương bàn tay này và khí tức của cự chưởng đó rất giống nhau, quả thật là giống nhau như đúc.