“Dù sao thì quỹ đầu tư Hồng Lam tồn tại chính là để giúp đỡ các công ty xí nghiệp trong nước. Mọi người chính là những công ty có tâm của Đại Hạ, giúp đỡ mọi người là chuyện đương nhiên”
Bốn nhà cung cấp đứng về phía Diệp Huyền Tân kích động sắp khóc luôn rồi, đây chắc chắn là lợi ích từ trước tới nay chưa từng có.
Lần này, bọn họ theo phe Diệp Huyền Tân là lựa chọn chính xác nhất mà bọn họ từng làm!
Các nhà cung cấp khác thèm muốn đỏ cả mắt.
Nếu như lúc đầu, bọn họ cũng đứng về phía Diệp Huyền Tân thì tốt biết mấy, nếu vậy thì chắc chắn bọn họ có thể leo lên đỉnh cao của cuộc đời, trở thành đối tượng người người ngưỡng mộ.
Đáng tiếc, trên thế giới này không có nếu như.
!Bọn họ xấu hổ ân hận, chán chường đi khỏi đó.
Daisy vừa giả bộ bị ngất xỉu cũng lẫn trong đám người đó đi ra.
Tiểu Bát định cản Daisy lại nhưng Diệp Huyền Tân ngăn Tiểu Bát: “Đừng cản cô ta nữa, để cô ta đi đi”
Tiểu Bát nói: “Anh, con mụ đó chính là một mầm họa. Giờ không trừ thì chắc chắn sau này sẽ quay lại quấy rối anh đó.”
Diệp Huyền Tân: “Bây giờ anh chỉ sợ cô ta không đến phá rối anh thôi, chỉ có như thế thì anh mới có thể tìm ra kẻ đứng đẳng sau cô ta được”
“Tôi cũng muốn xem thử xem rốt cục đó là ai mà có thể khiến Daisy bỏ nhiều công sức, phô trương vênh váo làm mưa làm gió ở Đại Hạ của tôi như thế”
Tiểu Bát hiểu ra: “Thì ra là thế”
Đợi đến khi mọi người đi hết rồi, Diệp Huyền Tân đi tới trước mặt người thân của người bị hại, nói: “Chúng tôi rất lấy làm tiếc với chuyện người nhà của mọi người bị hại. Đó là do chúng tôi không làm tròn bổn phận trong công việc mới khiến mọi người gặp chuyện không may này”
“Để tỏ lòng áy náy, hối lỗi, xin tặng toàn bộ tài sản này cho mọi người”
Đám nhà cung cấp kia từ bỏ quốc tịch Đại Hạ, đương nhiên tài sản ở Đại Hạ của bọn họ sẽ không liên quan gì tới họ nữa, có thể xử lý thế nào cũng được.
Một người thân của người bị hại lên tiếng: “Chúng tôi không thiếu tiền, chúng tôi chỉ muốn nợ máu trả bằng máu”
“Anh ta cướp đi tính mạng của người thân của tôi, tôi chỉ muốn anh ta một mạng đền một mạng”
Diệp Huyền Tần nói: “Mọi người cứ yên tâm đi, mặc dù bây giờ bọn họ đã không còn quốc tịch Đại Hạ nhưng khi bọn họ làm những chuyện xấu trước kia thì bọn họ vẫn là người dân Đại Hạ, đương nhiên sẽ bị pháp luật Đại Hạ trừng phạt nghiêm khắc”
“Tôi lập lên pháp luật Đại Hạ, chắc chắn sẽ không buông tha bất cứ người nào vượt khỏi vòng pháp luật”
Mấy người thân thích kia không hiểu: “Nhưng không phải anh đã thả bọn họ đi rồi đó sao?”
Diệp Huyền Tân lắc đầu: “Đương nhiên không phải, tôi làm vậy chỉ để vờ tha để bắt thật thôi”
“Theo như những gì tôi được biết thì đám người kia đã chừa đường lui cho mình rồi, họ giấu một khối tài sản lớn ở nước ngoài. Nếu như không cưỡng chế thu hồi khối tài sản lớn phi pháp đó về thì chính là một tổn thất lớn của Đại Hạ”
“Tôi cố ý thả họ đi để bọn họ đi tìm chỗ tài sản đó, sau đó tôi sẽ cử người thu hồi nó về nước. Đến lúc đó, chỉ cần dựa vào tội tự ý chuyển tài sản đi cũng đủ để bọn họ ở tù mọt gông rồi”
Đám người thân thích kia hiểu ra: “Thì ra là vậy, cảm ơn sự giúp đỡ của anh Diệp”
Diệp Huyền Tân đi tới bên cạnh Từ Lam Khiết, nói: “Lam Khiết, có lẽ sau này em sẽ bận bịu lắm đó”
Từ Lam Khiết nhìn chằm chằm Diệp Huyền Tân: “Huyền Tân, anh nói cho em biết, rốt cuộc anh có liên quan gì với quỹ đầu tư Hồng Lam”
Diệp Huyền Tân nói: “Sao em lại hỏi vậy?”