Giọng điệu của Long Thần Vận Quốc vô cùng kiên định: "Không được phá hủy kết giới này!" Diệp Huyền Tần cau mày: "Tại sao?"
Long Thần Vận Quốc nói: “Tôi có linh cảm rất mạnh mẽ rằng trong đó có những thứ rất quan trọng, có công dụng rất lớn đối với tôi và có thể gia tăng vận may cho tôi.”
Cái gì?
Diệp Huyền Tần hơi kinh ngạc: "Mi có quan hệ mật thiết với vận mệnh nước Đại Hạ. Nếu vận may của mi tăng lên, vận may của nước Đại Hạ cũng sẽ tăng lên một bậc."
"Rốt cuộc thi thử thần kì gì lại có thể làm vận may nước Đại Hạ ta phồn vinh đến thế?” Long Thần Vận Quốc lắc đầu nói: "Cái này... Tôi cũng không rõ. Nhưng chắc chắn không phải thứ vô dụng"
"Ngoài ra, linh khí tạo thành kết giới này cũng có lợi cho tôi. Tôi nghi ngờ rằng linh khí này được phát ra từ thứ gì đó bên trong."
"Tôi muốn ở lại để hấp thụ những luồng khí này và nuôi dưỡng cơ thể của mình."
Diệp Huyền Tần trầm ngâm nói: "Đại đạo tặc cùng người nhện rất có thể đang ở trong kết giới này. Mi không sợ bọn họ sẽ công kích khi mi đang hấp thu linh khí sao?"
Long Thần Vận Quốc cười nhạo: "Đối với tôi, họ chẳng qua chỉ giống như những con kiến. Muốn làm tổn thương tôi chỉ đơn giản là một điều viển vông"
Diệp Huyền Tần khẽ thở dài.
Theo mô tả của Bao Nghĩa Đình, anh có lẽ có thể đoán rằng có ít nhất vài nghìn người nhện trong kết giới dưới nước này.
Dưới sự dẫn dắt của Đại Hưởng Mã mưu mô xảo quyệt này, có quỷ mới biết chúng sẽ làm ra những trò dơ bẩn đáng xấu hổ nào, thậm chí đe dọa tới Long Thần Vận Quốc.
Thành thật mà nói, anh không yên tâm để Long Thần Vận Quốc ở lại đây.
Nhưng, anh có thể cảm nhận được ý chí của Long Thần Vận Quốc vô cùng vững vàng kiên định, cho dù có thuyết phục thế nào đi nữa, xác suất xuôi lòng cũng cực kì thấp.
Nhẹ nhàng thuyết phục một hồi, Diệp Huyền Tần mới chịu thua: "Được rồi, tôi sẽ làm theo ý mi. Nhưng mi phải cẩn thận, hết sức cẩn thận."
"Hãy nhớ rằng, mi không đại diện cho chính mình, mà đang mang vận may của Đại Hạ trên vai." Long Thần Vận Quốc: "Tôi hiểu." Diệp Huyền Tần: "Vậy mi hãy ở lại đây đi, đợi khi mi đã hấp thu được vận may, tôi sẽ đột phá kết giới này." “Được!” Diệp Huyền Tần dẫn Độc Lang và Sát Lang rời đi.
Độc Lang và Sát Lang đều cảm thấy vô cùng khó hiểu, không biết tại sao Diệp Huyền Tần lại đột nhiên thay đổi quyết định, không phá bỏ kết giới một phen xem sao.
Họ không thể nghe thấy cuộc trao đổi giữa Diệp Huyền Tần và Long Thần Vận Quốc. Cuối cùng, Độc Lang không kìm được, tò mò cất giọng hỏi. "Anh, chính xác là con bọ đó đã nói gì với anh, khiến anh đột nhiên đổi ý?" Diệp Huyền Tần thuật lại với Độc Lang và Sát Lang những gì Long Thần Vận Quốc đã nói.
Sau khi Sát Lang nghe xong, gương mặt kinh hãi: "Anh à, theo em được biết, trên đời thứ duy nhất có thể
nâng cao vận khí quốc gia cũng chỉ có long mạch của Đại Hạ. Anh có nghĩ ở dưới đó có long mạch của Đại Hạ không?”
Diệp Huyền Tần lắc đầu: "Không thể nào, từ trước tới nay Đại Hạ chỉ có một long mạch, đó chính là long mạch do sự phụ của ta canh giữ ở núi Côn Luân. Hoàn toàn không có chuyện có long mạch thứ hai."
"Nhưng lời câu nói cũng đã nhắc nhở tôi về một khả năng"
Độc Lang và Sát Lang nhìn Diệp Huyền Tần với ánh mắt như thiêu như đốt, mong chờ câu nói tiếp theo của anh.
Diệp Huyền Tần: "Vậy thì phía dưới nói không chừng có thứ đồ vật gì đó đặc biệt, rất giống với long mạch. Nếu như tiếp nạp vào vận may của quốc gia, có thể sẽ bồi dưỡng trở thành một long mạch mới."
"Không phải sư phụ để cho tôi nấu chảy long mạch khác sao? Tôi nghĩ bảo vật trong kết giới này vô cùng thích hợp."