Làm sao mà Từ Lam Khiết không nhìn ra được, bí thư Trương này đang cố ý bắt lỗi cô.
Nếu ông đã giả vờ lương thiện, cũng đừng trách tôi tương kế tựu kế.
Quả nhiên, một câu nói của Từ Lam Khiết đã khiến bí thư Trương ngậm miệng.
Ông ta do dự một chút rồi nhanh chóng thờ ơ đáp lại: “Hừ, làm sao tôi biết được chứ. Con trai tôi mua chứ không phải tôi mua, làm sao tôi có thể nhớ rõ như vậy chứ?”
Từ Lam Khiết thận trọng nói: "Bí thư Trương, hay là gọi điện thoại hỏi con trai được không?”
Bí thư Trương nói: “Con trai tôi cũng là nhân viên công chức, bây giờ đang đi làm. Tôi sao có thể vì một chuyện nhỏ mà làm ảnh hưởng đến công việc của nó được chứ.”
Đây rõ ràng là một trò lừa bịp. Từ Lam Khiết không có lựa chọn nào khác ngoài việc nhìn Hạ Nhất Hàng với ánh mắt cầu sự giúp đỡ.
Cô hy vọng Hạ Nhất Hàng có thể giúp đỡ, mặc dù khả năng là rất thấp. Cập nhật chương mới nhanh nhất trên TruyệnApp
Lúc này, nụ cười trên mặt Hạ Nhất Hàng biến mất, thêm một chút lạnh lùng.
Bí thư Trương thực sự đã làm khó phu nhân của Thần Soái, đây chính là tội mà gia tộc Chu Cửu từng phạm phải. Ông ta đang tự tìm đến cái chết.
Hạ Nhất Hàng cũng không khách sáo với Bí thư Trương nữa, lãnh đạm châm một điều thuốc rồi nói: “Bí thư Trương, tôi có một bí mật muốn bảo cáo với ông, ông có thời gian nghe không?”
Hå?
Bí thư Trương hơi cau mày khi cảm nhận được sự thay đổi của Hạ Nhất Hàng.
Thằng nhóc Hạ Nhất Hàng này, có chuyện gì vậy, dám vừa hút thuốc nói chuyện với mình, hơn nữa giọng điệu cũng không hề khách khí.
Cậu ta ăn phải gan hùm sao! Bí thư Trương trả lời lại một cách bất cần và lạnh lùng: “Không có thời gian.”
Hạ Nhất Hàng nói: “Bí thư Trương, bí mật mà tôi sắp nói rất quan trọng đối với ông. Nếu ông không nghe lời báo cáo của tôi, ông sẽ một kết cục thảm hại, tôi bảo đảm là như vậy.”
Nhìn thấy vẻ mặt trịnh trọng và hết sức thuyết phục của Hạ Nhất Hàng, bí thư Trương trở nên căng thẳng.
Trong bụng của thằng nhóc Hạ Nhất Hàng này rốt cuộc đang chứa cái quái gì vậy?
Cuối cùng, vì sự an toàn, bí thư Trương quyết định nghe thử.
“Thôi được rồi, tôi sẽ cho cậu vài phút.”
Hạ Nhất Hàng nhìn Từ Lam Khiết rồi nói: “Giám đốc Từ, làm phiền mượn phòng nghỉ của cô dùng một lát”
Từ Lam Khiết lập tức gật đầu: “Anh Hạ, ông Trương, hai người cứ dùng thoải mái.”
Hạ Nhất Hàng đưa Bí thư Trương vào phòng nghỉ sau đó đóng sầm cửa lại.
“Cậu tìm tôi có việc gì..."
Bí thư Trương còn chưa kịp nói xong, Hạ Nhất Hàng đột nhiên nổi giận: “Quỳ xuống.”
Gì chứ!
Bí thư Trương ngẩn người nhìn Hạ Nhất Hàng.
Thằng nhóc này đang quát lên và bắt mình quỳ xuống trước mắt anh ta sao?
Sao lại bị đảo ngược vậy? Cập nhật chương mới nhanh nhất trên TruyệnApp
Bí thư Trương cũng không chịu thua kém, nói: “Hạ Nhất Hàng, tôi thấy đầu óc của cậu hồ đồ rồi, cậu dám bắt tôi quỳ xuống, cậu ăn phải gan hùm sao?”
Hạ Nhất Hàng: “Sao ông không quỳ xuống? Bí thư Trương, không biết ông có biết món đồ này không?”
Vừa nói, Hạ Nhất Hàng vừa lấy ra một tấm vải thêu từ trong người của mình ra.
Đó là một tấm vải thêu màu tím, bên trên còn thêu một con kỳ lân. Hình ảnh tuy nhỏ nhưng được làm tinh tế, hơi cong vênh mà lại uy nghiêm, cho người nhìn có cảm giác dũng mãnh.
Lúc mới nhìn thấy túi gấm Tử Kỳ Lần này, bí thư Trương có chút giật mình.
Nhưng ngay sau đó, cả cơ thể ông ta không khỏi run lên, giọng nói run rẩy kịch liệt: “Đây là... túi gấm Tử Kỳ Lân? Thần Soái... vật mà Thần Soái mang theo bên cạnh mình?”
Hạ Nhất Hàng: “Đúng vậy!”
Gì chứ! Cả người Bí thư Trương mềm nhũn, trực tiếp ngồi xổm trên mặt đất.
Túi gấm Tử Kỳ Lân, tại sao túi gấm Tử Kỳ Lân của Thần Soái lại có thể ở trong tay của Hạ Nhất Hàng.
Nghe nói, sở hữu món đồ này thì sẽ có thể sử dụng toàn lực như Thần Soái, tiền trảm hậu tấu những quan lại tham lam, dùng pháp luật để cai trị hoàng đế bằng...
Cậu ta chỉ là một sở trưởng nhỏ, trước mặt mình thì như một con kiến, sao có thể từng gặp Thần Soái, thậm chí trong tay còn cầm túi gấm Tử Kỳ Lân của Thần Soái.
Là giả, chắc chắn là giả!
Bí thư Trương điên cuồng nuốt nước bọt: “Cậu...... Cái này của cậu là giả, trăm phần trăm là giả. Làm sao cậu có thể biết Thần Soái..."
“Hạ Nhất Hàng, cậu làm giả túi gấm Tử Kỳ Lân của Thần Soái, cậu đắc tội lớn rồi!”
Hạ Nhất Hàng: “Ha ha ha ha ha, tôi chỉ là một sở trưởng nhỏ, làm sao dám