**********
Chương 2148: Hoàn cảnh tréo ngoe
Mẹ kiếp!
Ông chủ Trương hung dữ tức giận mắng: “Trộm tài sản của ông mày còn chưa tính, giữa ban ngày ban mặt mà cũng dám ở trên đường trộm xe của ông mày à!” “Nếu như hôm nay ông mày không giết chết mày thì tao sẽ không mang họ Trương nữa." Ông chủ Trương theo bản năng cho rằng, kẻ trộm xe ở ngoài cửa và kẻ trộm đồ ở trong nhà của ông ta là cùng một người.
Ông ta nhấc chân nhảy qua cửa sổ nhằm về phía chiếc xe trên đường, mở cửa xe, túm cổ người đàn ông đang ngồi ở vị trí ghế lái xuống dưới, muốn giẫm đạp tới chết. “Thứ bá dơ, đồ của ông mày mà mày cũng dám trộm, mày nghèo túng đến nổi chán sống rồi hả!”
Người đàn ông bị đạp liên tục kêu thảm thiết: “Dừng tay, mau dừng tay lại cho tôi!” “Ai mẹ nó trộm đồ của nhà ông chứ, chiếc Mercedes này là của ông đây, ông muốn lái thế nào thì lái thế ấy!” “Của mày hả?” Ông chủ Trương nhe răng cười: “Mày con mẹ nó dáng vẻ nghèo kiết hủ lậu như vậy, chỗ nào xứng mà chạy Mercedes Benz!” “Nhìn cho rõ đây, ông mày mới là chủ xe!”
Nói xong, Ông chủ Trương còn lấy giấy chứng nhận ra đưa cho người đàn ông kia xem.
Người đàn ông nhìn thoáng qua, ngay lập tức sững sờ “Tình huống gì đây? Không đúng, chủ xe rõ ràng đã chết rồi mà!”
Ông chủ Trương lại nổi giận: “Mày mẹ nó dám nguyền rủa ông mày!” “Không phải đầu đại ca, dừng tay!” Người đàn ông liên tục lên tiếng cầu xin tha thứ: “Anh xem, đây là giấy chứng nhận, chiếc xe này thật sự đã chuyển sang danh nghĩa của tôi rồi cơ mà.”
Ông chủ Trương tiếp nhận giấy chứng nhận, vừa nhìn cũng mờ mịt tại chỗ: “Sao lại thế này? Tại sao chỉ một chiếc xe mà lại có tới hai người chủ?” “Không đúng, không có ông mày đồng ý, chiếc xe này làm sao có thể chuyển sang danh nghĩa của mày được, đây rõ ràng là mày làm giả.”
Nói xong, ông ta lại muốn ra tay.
Lúc này, có một chiếc xe minibus dừng ở khu vực lân cận bọn họ, bảy tám người từ trên xe bước xuống.
Đi đầu chính là một người mặc tây trang đi giày da.
Khuôn mặt anh ta tràn đầy tươi cười đi tiếp đón những hành khách khác: “Tất cả mọi người theo tôi đi vào, cần thận bậc thang, cố gắng đừng để ngã sấp xuống đấy.”
Nói xong, anh ta dẫn theo mọi người tiến vào nhà của Ông chủ Trương.
Ông chủ Trương lại một lần nữa mờ mịt.
Giữa ban ngày ban mặt, một đám người xa lạ tiến vào nhà của ông mày tham quan... lại còn làm trò trước mặt chủ nhà nữa chứ, này mẹ nó tính là chuyện gì đây?
Ông ta chẳng thèm để ý tới kẻ trộm xe nữa mà vọt tới trước mặt đám người kia: “Đứng lại, đứng lại ngay cho ông mày. Ai mẹ nó cho các người đi vào hả. “Các người con mẹ nó, ai da, không nói hai lời đã lập tức bước vào rồi.”
Lão Cao mặc âu phục nam dẫn đầu mặt mày nhăn lại: “Đồng chí, những lời này hẳn nên là tôi hỏi ông mới đúng. Ông là ai, vì sao lại ngăn cản chúng tôi?”
Ông chủ Trương: “Nói nhảm, ông mày là chủ nhà đấy”
Chủ nhà sao?
Người mặc âu phục nam nở nụ cười: “Thưa ngài, sau này ngài không nên đùa giỡn chết người như vậy nữa!”
Ông chủ Trương càng nghe càng mơ hồ: “Cái gì mẹ nó gọi là đùa giỡn chết người chứ? Anh nói rõ ràng một chút cho tôi.”
Người đàn ông mặc âu phục nam nói: “Được rồi, tôi lập tức nói rõ ràng cho ông biết. Chủ nhân của nhà này từ sớm đã chết rồi, bây giờ phòng ốc trong nhà này là do chúng tôi tới môi giới được chưa “Tôi là người của công ty môi giới dẫn khách hàng chính đến xem phòng ở, ông tốt nhất là đừng nên quấy rối, nếu không tôi sẽ báo cảnh sát bắt ông lại đấy.”
Tao cút con mẹ mày đi ấy!
Ông chủ Trương tức giận đấm một quyền vào mặt người mặc âu phục nam kia, đánh anh ta trực tiếp tế xuống nên trên mặt đất, mở miệng ói ra một ngụm máu đen. “Ông mày chính là chủ phòng, ông mày rõ ràng còn đứng ở trước mặt mày, mày lại dám nguyền rủa tao chết... Ông mày giết chết mày!”
Người đàn ông môi giới kia cũng nổi giận, ném ra giấy chứng nhận bất động sản: “Trừng to mắt kính của ông ra mà nhìn, xem chủ nhân của nhà này có phải là công ty môi giới của chúng tôi hay không?” “Tôi phải báo cảnh sát, tôi mẹ nó phải báo cảnh sát Thực xui xẻo, cũng không biết tên điên từ chỗ nào tới.”
Ông chủ Trương tiếp nhận giấy chứng nhận bất động sản nhìn thoáng qua, giật nảy cả mình.
Trên giấy chứng nhận bất động sản đúng thật là tên của công ty môi giới. “Là giả, cái này trăm phần trăm là giả.” Ông ta vội vàng lấy điện thoại di động ra, bấm số gọi điện thoại cho cục quản lý bất động sản, kiểm tra tính xác thực của giấy chứng nhận bất động sản này.
Sau khi thẩm vấn xong, ông ta trợn tròn mắt ngay tại chỗ.
Giấy chứng nhận bất động sản của công ty môi giới kia dĩ nhiên là thật. “Không có khả năng, không có khả năng!” Ông chủ Trương lớn tiếng gào rống: “Tôi là chủ nhà, trên nhà viết chính là tên của tôi, tôi cơ bản là chưa từng quen biết các người, làm sao có thể sang tên nhà này cho các người được!”