Diệp Huyền Tần: "Yên tâm, một khi tìm được bản đồ phân chia khu vực, tôi sẽ làm cho cả căn cứ mất điện ngay lập tức.
Như vậy thì tất cả dữ liệu trên internet sẽ bị xóa đi."
"Bọn họ không tìm thấy tôi, thậm chí không phát hiện ra có người đã xâm nhập vào hệ thong internet."
Jack.
"Căn cứ lớn như vậy, anh có thể làm cho cả căn cứ mất điện được không?" Diệp Huyền Tân: "Căn cứ này có kết cấu xấu chuỗi với nhau, chỉ cần cắt một đoạn mạch ngắn ở đầu nguồn thì toàn bộ căn cứ sẽ mất điện.Anh đưa tay bưng lên một chén nước, đưa cho Jack nói: "Cậu nghe mệnh lệnh của tôi, tôi giao cho cậu nhiệm vụ là đổ nước vào công tắc đèn, cứ làm theo những gì tôi nói."
Jack trợn mắt há hốc mồm.
Từ trước đến nay anh ta chỉ biết Sở trưởng có thực lực mạnh mẽ, nhưng không ngờ lại giỏi cả về internet và kết cấu các công trình, Đây là một người giỏi toàn diện mà Diệp Huyền Tần lợi dụng ipad kết nối với mạng lưới internet của căn cứ, sau đó bắt đầu hành động.
Hai bàn tay của anh như chuồn chuồn điểm nước, gõ một cách nhẹ nhàng vào bàn phím, âm thanh lộc cộc vang lên bên tại không ngừng.
Một lát sau, trong ipad phát ra âm thanh tít tít."
Thành công rồi!" Diệp Huyền Tần nhìn chăm chăm vào màn hình, Jack cũng vội vàng nhìn qua.
Trong màn hình hiển thị kết cấu và bản đồ của căn cứ, trong đó có rất nhiều chỗ được đánh dấu màu đỏ.
Có lẽ đó là khu vực tuyệt mật không được phép đi vào bên trong.
Diệp Huyền Tần nhanh chóng lưu lại bản đồ, sau đó nói với Jack: "Đổ nước" Jack vội vàng hắt bát nước vào trong công tắc đèn.
Xoẹt xoẹt.
Những tia lửa điện lóe sáng lên, một lúc sau cả căn cứ bị chập điện, không gian trở thành một vùng tối.Mất điện.
Diệp Huyền Tần nhân cơ hội trong bóng tối, chạy một mạch như điện theo con đường trong trí nhớ của mình.
Vừa mới đi được một phút đồng hồ, Diệp Huyền Tần có thể tính toán được chiến thần Côn Luân được giam giữ ở chỗ nào cùng với tuyến đường thông đến nơi đó.
Chỉ mấy phút ngắn ngủi, hệ thống điện của căn cứ đã được khắc phục, cả căn cứ lại bắt đầu sáng đèn lên.
Mà Diệp Huyền Tần cũng đã đến được nơi cần đến, đó là cái trạm bỏ đi ở phía sau góc tối của căn cứ.
Nguyên nhân Diệp Huyền Tần nghi ngờ cái trạm bỏ đi này bởi vì nó có rất nhiều điểm đáng ngờ.Mất điện.
Diệp Huyền Tần nhân cơ hội trong bóng tối, chạy một mạch như điện theo con đường trong trí nhớ của mình.
Vừa mới đi được một phút đồng hồ, Diệp Huyền Tần có thể tính toán được chiến thần Côn Luân được giam giữ ở chỗ nào cùng với tuyến đường thông đến nơi đó.
Chỉ mấy phút ngắn ngủi, hệ thống điện của căn cứ đã được khắc phục, cả căn cứ lại bắt đầu sáng đèn lên.
Mà Diệp Huyền Tần cũng đã đến được nơi cần đến, đó là cái trạm bỏ đi ở phía sau góc tối của căn cứ.
Nguyên nhân Diệp Huyền Tần nghi ngờ cái trạm bỏ đi này bởi vì nó có rất nhiều điểm đáng ngờ.Những nơi có người mới có rác, nhưng ở trạm này mặc dù không có ai ở lại cũng bố trí một cách không hợp lý.
Hơn nữa ở xung quanh cái trạm này lại bố trí mấy cái thiết bị báo động.
Một cái trạm bỏ đi có cần thiết phải bố trí thiết bị báo động hay không? Căn phòng này chỉ dùng vật liệu để xây dựng cảng hàng không để tạo nên, giá trị cực kỳ quý giá và xa xỉ.
Một cái trạm bỏ đi có cần phải thiết kế và xây dựng một cách chắc chắn như vậy hay không? Tổng hợp những điều kiện ở trên, Diệp Huyền Tần có thể khẳng định, chiến thần Côn Luân được giam giữ ở bên trong cái trạm này.
Diệp Huyền Tần mang găng tay vào, sửdụng dao găm phá hỏng thiết bị báo động trên cửa rồi mới đẩy cửa ra.
Cánh cửa rất chắc chắn, không gì có thể phá hỏng được.
Anh lại quan sát ổ khóa cửa.
Ổ khóa của cánh cửa là của Thụy Sĩ, các ngân hàng của Thụy Sĩ đều sử dụng loại khóa này.
Hầu như mỗi ổ khóa đều có một cách mở khóa riêng, muốn phá được khóa còn khó hơn lên trời.
Nhưng mà, những điều này lại không làm khó được Diệp Huyền Tần.
Năm đó anh ở trường quân sự đã học qua máy tính, cách mở khóa, điện cơ, các loại kỹ thuật và nghề nghiệp.dụng dao găm phá hỏng thiết bị báo động trên cửa rồi mới đẩy cửa ra.
Cánh cửa rất chắc chắn, không gì có thể phá hỏng được.
Anh lại quan sát ổ khóa cửa.
Ổ khóa của cánh cửa là của Thụy Sĩ, các ngân hàng của Thụy Sĩ đều sử dụng loại khóa này.
Hầu như mỗi ổ khóa đều có một cách mở khóa riêng, muốn phá được khóa còn khó hơn lên trời.
Nhưng mà, những điều này lại không làm khó được Diệp Huyền Tần.
Năm đó anh ở trường quân sự đã học qua máy tính, cách mở khóa, điện cơ, các loại kỹ thuật và nghề nghiệp.dụng dao găm phá hỏng thiết bị báo động trên cửa rồi mới đẩy cửa ra.
Cánh cửa rất chắc chắn, không gì có thể phá hỏng được.
Anh lại quan sát ổ khóa cửa.
Ổ khóa của cánh cửa là của Thụy Sĩ, các ngân hàng của Thụy Sĩ đều sử dụng loại khóa này.
Hầu như mỗi ổ khóa đều có một cách mở khóa riêng, muốn phá được khóa còn khó hơn lên trời.
Nhưng mà, những điều này lại không làm khó được Diệp Huyền Tần.
Năm đó anh ở trường quân sự đã học qua máy tính, cách mở khóa, điện cơ, các loại kỹ thuật và nghề nghiệp.dụng dao găm phá hỏng thiết bị báo động trên cửa rồi mới đẩy cửa ra.
Cánh cửa rất chắc chắn, không gì có thể phá hỏng được.
Anh lại quan sát ổ khóa cửa.
Ổ khóa của cánh cửa là của Thụy Sĩ, các ngân hàng của Thụy Sĩ đều sử dụng loại khóa này.
Hầu như mỗi ổ khóa đều có một cách mở khóa riêng, muốn phá được khóa còn khó hơn lên trời.
Nhưng mà, những điều này lại không làm khó được Diệp Huyền Tần.
Năm đó anh ở trường quân sự đã học qua máy tính, cách mở khóa, điện cơ, các loại kỹ thuật và nghề nghiệp.Một người có đủ tư cách làm chỉ huy không phải chỉ cần mỗi sức mạnh.
Còn phải biết được các loại kỹ năng có thể sử dụng trên chiến trường.
Diệp Huyền Tần sử dụng ipad, khoảng mười phút sau đã mở khóa một cách thành công.
Anh thở dài một hơi, đẩy cửa đi vào.
Trạm bỏ đi, bên trong nhỏ hẹp, tối tăm, ẩm ướt, đến các vách tường còn có bọt nước phía trên.
Có một ông lão đầu hói đang ngồi trên mặt đất bắt đầu thổ nạp.
Hai tay ông ta đặt trên hai chân, trên cổ tay còn có cái vòng bằng sắt khóa lại khiến cho ông ta không thể cử động được.
mặt đất dưới chân koong ta đã được màithành một cái hố to.
Quả nhiên đó chính là chiến thần Côn Luân, chẳng qua là đã già đi rất nhiều.
chiến thần Còn Luân nghe thấy có người vào thì mạnh mẽ mở hai mat ra.
Nhìn thấy Diệp Huyền Tần, trên mắt ông ta còn vương lên một chút nước mắt trong suốt.