Là con cháu của Dương gia danh giá, có tiếng nói trong xã hội không kém gì ba cường đại gia tộc. Đại Thắng,Minh Thiện ngay từ nhỏ đã không làm gia tộc phải mất mặt, sớm sở hữu OverSkill và trở thành OverMan. Không muốn mình yếu kém hơn hai người anh trai, Ái Ngân luôn cố gắng từng ngày để chứng minh bản thân cũng tài giỏi như anh vậy.
Hồi hộp chờ đợi, Ái Ngân đang xen lẫn giữa cảm xúc lo sợ và phấn khích khi đôí thủ của mình là người anh cả Đại Thắng. Hai anh em sở hữu nguyên thuật đối lặp hoàn toàn – nữ băng nguyên và nam hỏa nguyên sắp đối đầu trong trận tiếp theo của vòng loại hai. Minh Thiên vỗ vai hai người, mỉm cười nói: “Aya, cố gắng lên nhé.” Ái Ngân nhìn Đại Thắng bằng ánh mắt đầy sự quyết tâm: “Em sẽ cho anh thấy thành quả sao bao lâu luyện tập của em.” Đại Thắng nhìn em gái nhỏ của mình rồi quay mặt nhìn phía trước: “Được rồi, anh sẽ không nhường em đâu.” Và hai người bước ra sân đấu.
Trên khán đài, một cụ già tóc bạc đang lê thê chống gậy. Nhất Thắng liếc nhìn liền nhận ra ngay người đó, lập tức đứng dậy nhường ghế. Đó là bà của ba anh Đại Thắng, bà Dương Khê. Nhìn đứa trẻ hiểu chuyện mà mình thương yêu như con cháu, Dương Khê xoa đầu Nhất Thắng: “Lâu rồi không gặp rồi, Nhất Thắng” Rồi bà Dương Khê ngồi xuống ghế, bắt đầu xem cuộc thi đấu của hai đứa cháu của mình. Và như thường lệ, trận đấu bắt đầu bằng tiếng thông báo từ ban tổ chức trường tư Thục Đông.
Một cách dứt khoát và chuẩn xác, Đại Thắng rút lấy mũi tên tra lên cung mà giương bắn về phía Ái Ngân. Không quá khó với Ái Ngân, cô tiểu thư băng dựng ngay một cột trụ tinh thể băng giá cứng rắn làm lá chắn, chắn mũi tên của Đại Thắng rồi hóa một lưỡi đao băng trên nắm tay lao lên cận chiến. Đoán trước đối thủ của mình sẽ chọn phương án tấn công tầm gần để khắc chế mình, Đại Thắng không đợi Ái Ngân kịp đến gần liền giương cung bắn lục tiễn kèm theo ngọn lửa hỏa nguyên rực cháy trên mũi tên. Ái Ngân lúc này chọn phương án dừng lại rồi nhảy tránh sang một bên vì biết băng nguyên của mình chưa chắc trụ nổi dưới hỏa nguyên của anh trai. Đại Thắng mỉm cười trước hành động của em gái, bản thân cảm thấy khá hài long rồi lại dứt khoát tra tên bắn tam tiễn kèm theo hỏa nguyên rất mạnh như cơn cuồng nộ bao quanh mũi tên bay vụt tới Ái Ngân. Tốc độ mũi tên quá nhanh, Ái Ngân vội vàng dùng cột băng đỡ lại nhưng nhanh chống bị hỏa tiễn làm tan chảy. Ái Ngân phải vừa dựng cột băng vừa nhảy lui ra sau trong khi hỏa tiễn vẫn lao qua. Không còn cách nào, Ái Ngân lấy ra một thanh dao găm rồi dùng băng nguyên bao bọc khắp cánh tay. Lấy dao găm đỡ lại những mũi tên lửa rất nóng, đốt cả không khí xung quanh. Nhờ lớp băng, Ái Ngân không bị bỏng nhưng lưỡi dao găm đã đỏ rực. Ái Ngân vung phóng chiếc dao găm về hướng Đại Thắng. Nghiêng người tránh sang một bên, Đại Thắng không ngờ mình bị em gái đánh lạc hướng. Ái Ngân dồn lức xuống sân đấu, hang loạt cột băng nhọn hoắc từ dưới đâm lên. Lúc này Đại Thắng phải vừa nhảy lui ra sau lại phải vừa bắn những mũi tên lửa nhằm cản những cột băng nguy hiểm. Xoè bàn tay đưa ra phía trước hướng về Đại Thắng, Ái Ngân bồi thêm hàng loạt mũi tên làm bằng băng tấn công đối thủ. Lúc này, Đại Thắng nắm chặt cây cung và rồi những mũi tên lúc nãy đã bắn và con đường mà chúng bay qua rực cháy lên, hóa tân nhưng cột băng đang đâm lên. Tiếp đó Đại Thắng cắm một đầu cây cung xuống đất, lấy đó làm điểm tựa mà nghiêng người tránh những mũi tên băng. Ái Ngân vung tay cho khí lạnh lan toả thổi tắt những ngọn lửa rồi tạo một quả cầu băng, ném hết sức về phía Đại Thắng. Giương cung rực lửa, Đại Thắng dồn hỏa nguyên mắt mũi tên rực cháy ngọn lửa mạnh mẽ: “Hỏa tuyến công phá !” Mũi tên bay tới, va chạm vào quả cầu băng rồi tự động phát nổ tỏa một đống nhiệt. Cơn nóng làm không khí nở ra, thổi vù vù trên sân đấu. Bất ngờ cơn nóng vụt tắt, cơn lạnh ùa tới và Ái Ngân từ lúc nào đã đến cạnh Đại Thắng. Một chạm vào lưng anh trai, Ái Ngân dồn băng nguyên đóng băng tay chân Đại Thắng lại. Không chọn phản kháng nữa, Đại Thắng nhận thua. Đi ngang Đại Thắng, Minh Thiện vỗ vai anh trai rồi thì thầm: “Vậy là tình cảm anh em lớn hơn khát khao chiến thắng rồi đúng không ?” Đại Thắng mỉm cười rồi vỗ vai Minh Thiện: “Ừm, Ái Ngân đã cố gắng rất nhiều rồi, em cũng
cố gắng đi đấy, Shen không phải dễ chơi đâu.” Minh Thiện mỉm cười, không nói gì tiếp tục đi ra sân đấu một cách tự tin để đối đầu với cơn lốc bạc Shen.
Đều là hai người có thực lực tại Thục Đông viện, nhưng Shen phần nào có sự bí ẩn hơn so với Minh Thiện mặc dù cũng rất hòa đồng với mọi nguời. Shen cũng chưa tham gia các giải đấu nào trước đây và cũng chưa đấu với ai trước mặt nguời khác bao giờ nên hoàn toàn được đánh giá là có thực lực không thua kém gì Minh Thiện hay Lôi Tịch cả. Thông báo trận đấu vang lên, ánh sáng màu xanh lục vụt qua Shen. Đó là Mình Thiện, cậu đã tiếp cận đối phương bằng tốc độ đáng kinh ngạc đang vung đoản kiếm chém tới. Shen rút trường kiếm ra, đỡ lại. Tiếng kiếm chạm nhau vang lên sân đấu, một cảm giác lạnh hết sống lưng khi mà trận đấu chỉ mới bắt đầu. Minh Thiện nghiêng người rồi vụt tốc biến mất theo tia sáng màu xanh lục rồi lại bất ngờ xuất hiện từ phía sau lưng Shen, hướng mũi kiếm đâm tới. Shen cùng sự mach bảo của cơn gió, không cần nhìn thấy vẫn biết đối phương phía sau liền vận phong nguyên tạo cuồng phong hất Minh Thiện ra xa. Minh Thiện vừa tay chạm đất, Shen bắt đầu lao tới phản công. Như cuộc chiến tốc độ, chỉ còn hai luồng sáng xanh dương và lục đang lien tục di chuyển qua nhau và lien tiếp những ánh lửa lóe lên. Minh Thiện trong khoảnh khắc nhìn thấy sơ hở, liền vung chân đá đối phương. Shen lãnh đòn bất ngờ, lui ra. Minh Thiện triệu hồi luôn trường kiếm của mình, vận năng lượng vào lưỡi kiếm. Ánh sang xanh tỏa ra lien hồi và mạnh mẽ, Minh Thiện vung kiếm chém một nhát chém màu xanh lục bay ra lao tới Shen. Lúc này, Shen triều hồi luôn thanh phong kiếm của mình và vận một cơn lốc trên lưỡi kiếm mà chém ra. Cơn lốc mạnh mẽ khiến người xem cũng cảm nhận được lao đến đường kiếm của Minh Thiện phía ngược lại. Minh Thiện mỉm cười, trong khoảnh khắc cơn lốc vừa chạm đường kiếm – nó đã tan biến và đường kiếm tiếp tục lao về và xuyên qua Shen. Như tê dại toàn thân, năng lượng bị phong ấn tạm thời – Shen gục xuống. Đại Thắng: “ Thanh Long trảm không thể nào đỡ lại được, chỉ có thể tránh mà thôi.”
Trận đấu cuối cùng của vòng loại hai diễn ra, Nhất Thắng đối đầu với Đại Khang. Khác hẳn khi đấu với Lôi Tịch, ngay từ khi bắt đầu trận đấu thì Nhất Thắng đã bộc phát lôi nguyên, cơ thể cuồn cuộn những tia sét. Trên khán đài, Lôi Tịch cũng không mấy dễ chịu, mắt tỏa ánh điện. Bên phía khác, Đại Thắng nói nhỏ với Minh Thiện: “Này, hình như Đại Khang cũng là một trong những thiếu gia công bố sẽ theo đuổi Yên Tử đúng không ?” Minh Thiện gật đầu: “Ừ, Đại Khang còn được sự ủng hộ của rất nhiều họ hàng nhà Yên gia trong việc chọn gả Yên Tử nữa.” Đại Thắng lúc này lắc đầu thở dài, rồi xem trận đấu. Như mọi trận đấu, Đại Khang chuẩn bị combo màn khói và ảo ảnh tấn công Nhất Thắng. Từ nhiều hướng, hàng loạt phi tiêu được Đại Khang phóng ra từ trong màn khói. Dứt khoát, Nhất Thắng rút đoản kiếm vung chém cắt đôi từng cái phi tiêu. Ảo ảnh cũng không đánh lừa được Nhất Thắng. Đại Khang chọn cách vận phong lực tạo quả phong cầu bất ngờ ném từ trong làn khói. Lãnh trọn quả cầu, Nhất Thắng bị đánh lui. Lúc này bom khói tiếp tục được ném ra và Đại Khang vung ống bắn kim điện bắn về hướng đôi phương. Nhưng bất ngờ nhận ra có dòng điện lao vụt tới mũi kiêm điện vừa bắn ra, Đại Khang liền dừng bắn. Nhưng có vẻ đã quá muộn, kim điện không lao đi mà lơ lửng trong không trung rồi bùng phát nguồn lôi nguyên màu xanh thẳm của Nhất Thắng đánh lan ra xung quanh sân đấu. Đại Khang vội vàng nhảy lên cao tránh né nhưng đây chính là mục đích của Nhất Thắng từ khi bước vào trận đấu. Từ dưới sân đấu nhìn lên, Nhất Thắng cùng cánh tay tỏa ánh điện vụt tốc lao lên. Đại Khang vận lớp giáp phong nguyên bảo vệ bản thân, nhưng Nhất Thắng lại nghiêng người vung chân đá mạnh Đại Khang rơi xuống đất. Lúc này từ trên lao xuống, Nhất Thằng mới dùng tới lôi nguyên tấn công một đòn mạnh mẽ. Bị thương, Đại Khang vẫn đứng dậy chuẩn bị tiếp tục chiến đấu nhưng Nhất Thắng đã nhanh tay lao sát đối phương, dùng tay không đánh một đòn đẩy mạnh Đại Khang ra khỏi sân đấu. Chiến thắng thuộc về Nhất Thắng.