Ông ta nở nụ cười thần bí: “Tôi đoán sẽ không quá ba ngày!”
“Ba ngày?”
Lưu Long hơi kinh ngạc, giá trị của tập đoàn Nhạn Thanh rất cao, muốn sụp độ trong vòng ba ngày không hề dễ dàng.
“Nếu chủ tịch Lưu đồng ý giúp đỡ, nói không chừng có thể khiến tập đoàn Nhạn Thanh phá sản chỉ trong hai ngày”.
Chủ tịch Kim híp mắt cười nói.
Lưu Long giật mình, lập tức cười lớn: “Chủ tịch Kim xem trọng tôi quá!”
Tuy ông ta cũng muốn dựa dẫm nhà họ Tiết nhưng sau khi gặp Dương Thanh ở Ngự Thủy Uyển vào tối qua, ông ta bỗng thấy bất an.
Nhà họ Tiết muốn lợi dụng chủ tịch Kim đối phó tập đoàn Nhạn Thanh, chứng tỏ tập đoàn Nhạn Thanh rất được nhà họ Tiết coi trọng.
Một tập đoàn lại bị Vương tộc để mắt tới, có thể thấy thế lực sau lưng tập đoàn Nhạn Thanh không hề đơn giản.
“Chủ tịch Kim, không xong rồi! Giá thị trường của công ty chúng ta giảm mạnh!”
Đúng lúc này, thư ký của chủ tịch Kim hốt hoảng chạy vọt vào, quên cả gõ cửa, sợ hãi nói.
“Chủ tịch Kim, không xong rồi. Công ty vật liệu xây dựng Chấn Long bị bóc phốt, tin tức về một tòa cao ốc đổ sụp do Chấn Long dùng xi măng không đạt chuẩn hiện giờ đã lên trang đầu rồi!”
“Ha ha!”
Lưu Long sửng sốt, bật cười nói: “Thì ra chỉ là một cái bật lửa, tôi còn tưởng là súng thật”.
Chủ tịch Kim chậm rãi nhả ra một làn khói, cười híp mắt nói: “Không phải ai cũng bị trò này dọa sợ, nhưng dọa thằng ranh kia thì được”.
Lưu Long bỗng nghiêm túc hỏi: “Nhưng chuyện ông hủy bỏ hợp tác với tập đoàn Nhạn Thanh thật sự là do nhà họ Tiết ủng hộ sao?”
Chủ tịch Kim biết không giấu được, gật đầu đáp: “Ông không được nói lung tung, nếu nhà họ Tiết biết được hai nhà chúng ta sẽ bị liên lụy”.
Lưu Long hiểu rõ tầm quan trọng, vội vàng gật đầu cam đoan: “Ông yên tâm, ông biết tôi giữ mồm giữ miệng lắm mà”.
Sau khi rời khỏi Ngự Thủy Uyển, Dương Thanh gọi một cuộc điện thoại: “Ngày mai bắt đầu giao dịch chứng khoán, ép giá cổ phiếu của công ty vật liệu xây dựng Chấn Long cho tôi!”
Ngày hôm sau, chủ tịch Kim đúng giờ đi làm.
Lưu Long cũng tới phòng làm việc của ông ta, cười hỏi: “Hôm qua chủ tịch Kim ngủ có ngon không?”
Chủ tịch Kim hiểu ông ta muốn nói gì. Tối qua ông ta dẫn hai cô nàng tóc vàng rời khỏi Ngự Thủy Uyển, sáng nay suýt nữa không thể dậy nổi.
Chủ tịch Kim cười đáp: “Vẫn ổn! Vẫn ổn!”
Hai người cười nói một lúc, Lưu Long chợt hỏi: “Tập đoàn Nhạn Thanh đã mất nguồn cung cấp vật liệu xây dựng. Chủ tịch Kim nghĩ dự án Thành Cửu Châu còn bọn họ còn kiên trì được mấy ngày?”
Chủ tịch Kim biết Lưu Long đang muốn thăm dò tin tức từ mình.
Ông ta nở nụ cười thần bí: “Tôi đoán sẽ không quá ba ngày!”
“Ba ngày?”
Lưu Long hơi kinh ngạc, giá trị của tập đoàn Nhạn Thanh rất cao, muốn sụp độ trong vòng ba ngày không hề dễ dàng.
“Nếu chủ tịch Lưu đồng ý giúp đỡ, nói không chừng có thể khiến tập đoàn Nhạn Thanh phá sản chỉ trong hai ngày”.
Chủ tịch Kim híp mắt cười nói.
Lưu Long giật mình, lập tức cười lớn: “Chủ tịch Kim xem trọng tôi quá!”
Tuy ông ta cũng muốn dựa dẫm nhà họ Tiết nhưng sau khi gặp Dương Thanh ở Ngự Thủy Uyển vào tối qua, ông ta bỗng thấy bất an.
Nhà họ Tiết muốn lợi dụng chủ tịch Kim đối phó tập đoàn Nhạn Thanh, chứng tỏ tập đoàn Nhạn Thanh rất được nhà họ Tiết coi trọng.
Đúng lúc này, thư ký của chủ tịch Kim hốt hoảng chạy vọt vào, quên cả gõ cửa, sợ hãi nói.
“Chủ tịch Kim, không xong rồi. Công ty vật liệu xây dựng Chấn Long bị bóc phốt, tin tức về một tòa cao ốc đổ sụp do Chấn Long dùng xi măng không đạt chuẩn hiện giờ đã lên trang đầu rồi!”