Chiến Thần Ở Rể

Chiến Thần Ở Rể - Chương 923: 923: Đồ Phá Nhà




Cũng có nghĩa là hậu quả sẽ vô cùng nghiêm trọng.

 

Đám đông vây xem đều trợn tròn mắt, có người còn dụi mắt thật mạnh để xem mình có bị hoa mắt không.

 

Không ngờ chủ gia tộc họ Lê lại bị Dương Thanh tát cho, quan trọng nhất là Lê Triết thực sự không dám nói gì nữa.

 

Khi thấy Dương Thanh tát Lê Triết, Lê Chí Khuê và mẹ Tiểu Quân đều biết thân phận của anh khủng khiếp tới mức nào.

 

Không ngờ anh lại đánh cả chủ gia tộc họ Lê, hình như ngay cả chủ của tám nhà quyền thế ở Yến Đô cũng không dám làm thế.

 

“Tôi đã bồi thường một tỷ cho xe hai người rồi, tiếp đến, chúng ta sẽ tính sổ vụ hai người đánh bố vợ tôi, còn tát con gái tôi nhé”.

 

Dương Thanh bỗng nhìn về phía Lê Chí Khuê và mẹ Tiểu Quân.

 

Nhất là mẹ Tiểu Quân, trong mắt Dương Thanh lóe lên sát khí.

 

Người phụ nữ này dám tát Tiêu Tiêu, chắc chắn cô ta sẽ phải trả giá nặng nề.

 

“Bịch!”

 

Rốt cuộc Lê Chí Khuê cũng hoàn hồn, vội quỳ trước mặt Dương Thanh, ra sức cầu khẩn: “Cậu Thanh, tôi sai rồi, tôi sẽ trả một tỷ cho cậu ngay, xin cậu tha cho tôi, tôi thật sự biết sai rồi, giờ tôi sẽ trả tiền cho cậu”.

 

“Bốp!”

 

Thấy mẹ Tiểu Quân vẫn ngẩn người, Lê Chí Khuê tát cô ta một phát rồi giận dữ quát: “Con ả đê tiện này, đều do cô gây họa, còn không mau quỳ xuống xin cậu Thanh tha thứ đi?”

 

Lúc này mẹ Tiểu Quân mới sực tỉnh, vội quỳ bên cạnh Lê Chí Khuê, trong mắt tràn ngập sự sợ hãi: “Cậu Thanh, tôi đúng là ngu ngốc, dám đánh con gái cậu, đúng là chán sống rồi”.

 

“Bốp bốp bốp…”

 

Mẹ Tiểu Quân bỗng giơ tay tự tát mình, vừa đánh vừa nói: “Tôi ăn nói xằng bậy, đáng đánh!”

 

“Cậu Thanh, tôi thật sự biết sai rồi, sau này tôi không dám nữa, xin cậu tha cho tôi, tôi thật sự biết sai rồi”.

 

Dương Thanh lạnh lùng nhìn hai người kia từ trên cao: “Trước giờ tôi rất dễ nói chuyện, cũng rất tốt tính, chỉ riêng người thân là chiếc vảy ngược trên người tôi, còn con gái tôi thì quan trọng hơn tất cả”.

 

“Cô tát con gái tôi bằng tay nào, tôi sẽ đánh gãy cánh tay đó, còn về chuyện cô chửi con gái tôi, cũng dễ tính thôi, sau này cô đừng nói chuyện nữa, xem như đó là sự trừng phạt”.

 

Lời Dương Thanh nói khiến mẹ Tiểu Quân kinh hãi, chẳng những Dương Thanh định đánh gãy một cánh tay của cô ta mà còn định biến cô ta thành người câm nữa kìa.

 

Lê Chí Khuê cũng choáng váng, ra sức dập đầu xin tha: “Cậu Thanh, chúng tôi biết sai, chúng tôi thực sự biết sai rồi mà”.

 

 

Khi thấy Dương Thanh tát Lê Triết, Lê Chí Khuê và mẹ Tiểu Quân đều biết thân phận của anh khủng khiếp tới mức nào.

 

Không ngờ anh lại đánh cả chủ gia tộc họ Lê, hình như ngay cả chủ của tám nhà quyền thế ở Yến Đô cũng không dám làm thế.

 

“Tôi đã bồi thường một tỷ cho xe hai người rồi, tiếp đến, chúng ta sẽ tính sổ vụ hai người đánh bố vợ tôi, còn tát con gái tôi nhé”.

 

Dương Thanh bỗng nhìn về phía Lê Chí Khuê và mẹ Tiểu Quân.

 

Nhất là mẹ Tiểu Quân, trong mắt Dương Thanh lóe lên sát khí.

 

Người phụ nữ này dám tát Tiêu Tiêu, chắc chắn cô ta sẽ phải trả giá nặng nề.

 

“Bịch!”

 

Rốt cuộc Lê Chí Khuê cũng hoàn hồn, vội quỳ trước mặt Dương Thanh, ra sức cầu khẩn: “Cậu Thanh, tôi sai rồi, tôi sẽ trả một tỷ cho cậu ngay, xin cậu tha cho tôi, tôi thật sự biết sai rồi, giờ tôi sẽ trả tiền cho cậu”.

 

“Bốp!”

 

Thấy mẹ Tiểu Quân vẫn ngẩn người, Lê Chí Khuê tát cô ta một phát rồi giận dữ quát: “Con ả đê tiện này, đều do cô gây họa, còn không mau quỳ xuống xin cậu Thanh tha thứ đi?”


 

Mẹ Tiểu Quân bỗng giơ tay tự tát mình, vừa đánh vừa nói: “Tôi ăn nói xằng bậy, đáng đánh!”

 

“Cậu Thanh, tôi thật sự biết sai rồi, sau này tôi không dám nữa, xin cậu tha cho tôi, tôi thật sự biết sai rồi”.