Chiến Thần Ở Rể

Chiến Thần Ở Rể - Chương 807: 807: Đắc Ý Vênh Váo




“Cậu Thanh, tôi đã lén hỏi thăm về nhà họ Tiết. Bọn họ chính là một trong mấy gia tộc quyền thế hàng đầu ở Chiêu Châu. Cho dù tám gia tộc đứng đầu Yến Đô liên thủ cũng không phải là đối thủ của bọn họ”.

 

Quan Chính Sơn không hề vui mừng khi thấy Dương Thanh muốn ra mặt giải quyết chuyện này, trái lại còn đặc biệt lo lắng, trầm giọng nói: “Hay là cậu đừng nên ra mặt thì hơn”.

 

“Đến lúc đó, các gia tộc quyền thế nhất trong cả Giang Bình đều lựa chọn chống lại nhà họ Tiết, họ cũng không thể giết sạch các gia tộc quyền thế nhất chứ?”

 

“Nếu thật sự sẽ tiêu diệt tất cả bọn họ, cho dù nhà họ Tiết khống chế Giang Bình thì có ích lợi gì?”

 

Ở tầng lớp của Quan Chính Sơn, ông ta biết được tám gia tộc đứng đầu Yến Đô đã là cao nhất rồi. Ông ta quả thật không biết về Vương tộc và Hoàng tộc Chiêu Châu, chỉ có thể hỏi thăm mới biết được vài điều.

 

Dương Thanh nhìn ra được Quan Chính Sơn đang thật sự lo lắng cho mình, không hy vọng mình phải mạo hiểm như vậy vì nhà họ Quan.

 

“Ông đang nghi ngờ năng lực của tôi à?” Dương Thanh cười híp mắt hỏi.

 

Quan Chính Sơn nghe vậy thì run rẩy và biến sắc mặt, vội vàng giải thích: “Cậu Thanh, tôi không có ý này đâu. Tôi chỉ không muốn nhà họ Quan làm liên lụy tới cậu thôi”.

 

“Dù sao nhà họ Quan chỉ là gia tộc nhỏ mà cậu Thanh lại là nhân vật hơn người. Mọi người nhà họ Quan chúng tôi đều tin tưởng, chỉ cần cho cậu đủ thời gian, sau này tuyệt đối sẽ vượt qua Vương tộc”.

 

Dương Thanh bất đắc dĩ lắc đầu. Xem ra, vẫn tại mình quá khiêm tốn, ngay cả nhà họ Quan thần phục mình từ lâu cũng cho rằng mình không có cách nào chống lại Vương tộc.

 

“Nếu ông không nghi ngờ năng lực của tôi thì cứ quyết định như vậy đi. Hôm nay, tôi sẽ ở lại trấn giữ nhà họ Quan. Thật ra tôi muốn xem thử người nhà họ Tiết sẽ ngang ngược tới mức nào!”, Dương Thanh thản nhiên nói.

 

Nhà họ Tiết đúng là rất mạnh, nhưng chỉ cần chủ nhà họ Tiết chưa xuất hiện, không ai trong nhà họ Tiết có tư cách khiến Dương Thanh phải coi trọng.

 

Cho dù chủ nhà họ Tiết tới, nếu biết thân phận của Dương Thanh thì nhất định phải đối xử lịch sự với anh.

 

Dù sao, thân phận của Dương Thanh là Tướng quân ở biên giới phía Bắc, vốn sánh ngang với chủ Vương tộc và chủ Hoàng tộc. Cho dù anh đã rời đi nhưng uy tín vẫn còn.

 

Nếu anh ra lệnh một tiếng, mấy trăm nghìn binh lính đột kích vào, cho dù là Hoàng tộc cũng sẽ bị phá hủy trong giây lát.

 

Quan Chính Sơn thấy Dương Thanh đã quyết định sẽ đối mặt với người nhà họ Tiết thì không dám khuyên nữa, chẳng qua trong lòng càng lo lắng hơn.

 

Đúng lúc này, quản gia nhà họ Quan vội vàng chạy tới: “Ông chủ, chủ gia tộc họ Tô và chủ gia tộc họ Hàn tới rồi!”

 

“Nhanh mời bọn họ vào!”

 

Quan Chính Sơn vội nói.

 

Chẳng mấy chốc, Tô Thành Vũ và Hàn Khiếu Thiên đã dẫn người bước vào.

 

“Cậu Thanh, cậu cũng tới à?”

 

Tô Thành Vũ nhìn thấy Dương Thanh thì ngạc nhiên, bước vội tới chào hỏi.

 

Nhà họ Tô vốn là gia tộc giàu có đứng đầu ở Giang Hải. Bọn họ dựa vào quan hệ với Dương Thanh, bây giờ địa vị cũng tăng vọt.

 

Hàn Khiếu Thiên cũng rất kinh ngạc, nhíu mày nhìn Quan Chính Sơn chất vấn: “Chẳng phải chúng ta đã thương lượng không để chuyện này liên lụy tới cậu Thanh, sẽ tự mình xử lý à? Sao ông còn mời cậu ấy tới nữa?”

 

Quan Chính Sơn cười cay đắng.

 

 

Dương Thanh bất đắc dĩ lắc đầu. Xem ra, vẫn tại mình quá khiêm tốn, ngay cả nhà họ Quan thần phục mình từ lâu cũng cho rằng mình không có cách nào chống lại Vương tộc.

 

“Nếu ông không nghi ngờ năng lực của tôi thì cứ quyết định như vậy đi. Hôm nay, tôi sẽ ở lại trấn giữ nhà họ Quan. Thật ra tôi muốn xem thử người nhà họ Tiết sẽ ngang ngược tới mức nào!”, Dương Thanh thản nhiên nói.

 

Nhà họ Tiết đúng là rất mạnh, nhưng chỉ cần chủ nhà họ Tiết chưa xuất hiện, không ai trong nhà họ Tiết có tư cách khiến Dương Thanh phải coi trọng.

 

Cho dù chủ nhà họ Tiết tới, nếu biết thân phận của Dương Thanh thì nhất định phải đối xử lịch sự với anh.


 

Quan Chính Sơn thấy Dương Thanh đã quyết định sẽ đối mặt với người nhà họ Tiết thì không dám khuyên nữa, chẳng qua trong lòng càng lo lắng hơn.

 

Đúng lúc này, quản gia nhà họ Quan vội vàng chạy tới: “Ông chủ, chủ gia tộc họ Tô và chủ gia tộc họ Hàn tới rồi!”