Chương 763:
“Không hổ là cao thủ xếp thứ tư của Hiệp hội Võ thuật, quả nhiên rất lợi lại. Có lẽ một mình ông Tư cũng có thể càn quét cả tám gia tộc đứng đầu Yến Đô”, Thái Văn cũng cười lớn nói.
Nhưng Thái Hoàng lại trầm giọng nói: “Cậu Tư rất mạnh, nhưng thằng nhóc kia cũng mạnh không kém. Loại người như vậy sao có thể là kẻ tầm thường?”
“Cao thủ như vậy lại là vệ sĩ của Dương Thanh, chúng mày có nghĩ tới thân phận của cậu ta chưa?”
“Chúng mày nghĩ trên đời này có ai đủ tư cách để cao thủ như ông Tư làm vệ sĩ không?”
Thái Hữu Vi và Thái Văn đều không phải đồ ngốc, đương nhiên hiểu được ý của Thái Hoàng.
Tuy trông Mã Siêu có vẻ yếu hơn Lý Kình nhưng cũng chẳng kém bao nhiêu. Trên đời này vốn không có người dám bắt Lý Kình làm vệ sĩ.
Nhưng Mã Siêu có thực lực gần bằng ông ta lại là vệ sĩ của Dương Thanh.
“Dù cậu Tư thắng, chỉ e nhà họ Thái cũng không giữ được”, Thái Hoàng bỗng nhiên nói.
“Bố ơi, chưa nghiêm trọng vậy chứ?”, Thái Hữu Vi không cam lòng hỏi.
Thái Văn cũng cắn răng hỏi: “Có ông Tư ở đây, nhà họ Thái sẽ không bị diệt đâu!”
Đúng lúc này, tình hình bất ngờ thay đổi.
Chỉ thấy Mã Siêu vừa mới bị Lý Kình chèn ép bỗng nổi giận gầm lên một tiếng. Khí thế bàng bạc tỏa ra từ người anh ta như sóng xung kích vô tình càn quét bốn phía.
“Ông già kia, đánh đủ chưa? Đủ rồi thì ăn một đấm của tôi đi!”
Mã Siêu nắm chặt hai tay, trong mắt tràn đầy lạnh lẽo.
Sắc mặt Lý Kình trở nên khó coi. Ông ta đã dồn hết sức, chẳng lẽ vẫn không thể dễ dàng đánh bại cậu trai này sao?
Giờ phút này, ông ta cảm nhận được nguy hiểm khổng lồ từ trên người Mã Siêu.
“Phô trương thanh thế!”
Tuy trông Mã Siêu có vẻ yếu hơn Lý Kình nhưng cũng chẳng kém bao nhiêu. Trên đời này vốn không có người dám bắt Lý Kình làm vệ sĩ.
Nhưng Mã Siêu có thực lực gần bằng ông ta lại là vệ sĩ của Dương Thanh.
“Dù cậu Tư thắng, chỉ e nhà họ Thái cũng không giữ được”, Thái Hoàng bỗng nhiên nói.
“Bố ơi, chưa nghiêm trọng vậy chứ?”, Thái Hữu Vi không cam lòng hỏi.
Thái Văn cũng cắn răng hỏi: “Có ông Tư ở đây, nhà họ Thái sẽ không bị diệt đâu!”
Đúng lúc này, tình hình bất ngờ thay đổi.
Chỉ thấy Mã Siêu vừa mới bị Lý Kình chèn ép bỗng nổi giận gầm lên một tiếng. Khí thế bàng bạc tỏa ra từ người anh ta như sóng xung kích vô tình càn quét bốn phía.
“Ông già kia, đánh đủ chưa? Đủ rồi thì ăn một đấm của tôi đi!”
Mã Siêu nắm chặt hai tay, trong mắt tràn đầy lạnh lẽo.
Sắc mặt Lý Kình trở nên khó coi. Ông ta đã dồn hết sức, chẳng lẽ vẫn không thể dễ dàng đánh bại cậu trai này sao?
Giờ phút này, ông ta cảm nhận được nguy hiểm khổng lồ từ trên người Mã Siêu.
“Phô trương thanh thế!”
Lý Kình cắn răng nói, đồng thời cũng nắm chặt hai tay, chuẩn bị chịu đòn của Mã Siêu.
“Tới đây!”
Mã Siêu rống lên một tiếng, nền đá cẩm thạch dưới chân lập tức vỡ nát, cả người bật lên nhào tới Lý Kình.
“Không xong, mau rút!”
Khi Mã Siêu tung đấm, Lý Kình liền cảm thấy sát khí cực kỳ mãnh liệt bao trùm xung quanh, không chút do dự lập tức lùi ra sau.
Nhưng tất cả đều đã quá muộn!
“Bịch!”
“Phụt!”
Lý Kình không chịu nổi, phun máu ra ngoài, cơ thể như con diều đứt dây bay ra xa mười mấy mét, ngã rầm xuống đất.