Chiến Thần Ở Rể

Chiến Thần Ở Rể - Chương 751: 751: Tốt Nhất Là Giết Luôn




Chương 753:

 

Nghe lời Dương Thanh nói thì anh đang muốn lấy mạng Thái Quang.

 

Nếu Trần Anh Hào giết Thái Quang thật, nhà họ Thái sẽ làm thế nào?

 

“Bố, nó định giết con, nó định giết con! Bố cứu con, mau cứu con với!”, Thái Quang thực sự sợ hãi, cầu khẩn.

 

Tuy Thái Quang là con Thái Hữu Vi nhưng cũng không có quyền lực gì, bao năm qua, cơ thể anh ta đã suy kiệt vì rượu chè và gái gú, trước đó còn bị Dương Thanh đánh, giờ lại bị Trần Anh Hào dọa cho run lẩy bẩy.

 

Nếu Trần Anh Hào thật sự mạnh tay thì hoàn toàn có thể giết Thái Quang.

 

“Câm mồm!”

 

Thái Hữu Vi quát, đương nhiên ông ta cũng hiểu rõ tình cảnh của mình bây giờ.

 

Rốt cuộc Thái Quang cũng im, nhưng vẫn sợ tới mức run bần bật.

 

“Con trai tôi đang bị thương, cậu lại bảo người của cậu đánh nó thì bất công quá nhỉ?”, Thái Hữu Vi bỗng nhìn về phía Dương Thanh.

 

Dương Thanh cười cười, nhìn về phía Mã Siêu bên cạnh: “Có à?”

 

Mã Siêu nhếch môi cười mỉa mai: “Chẳng phải ông ta đã nói nắm đấm của ai lớn thì lời người đó nói chính là đạo lý ư? Giờ nắm đấm của anh Thanh lớn hơn, đương nhiên phải theo lời anh nói rồi, anh bảo công bằng thì sẽ công bằng”.

 

Dương Thanh gật đầu: “Tôi thấy rất công bằng, chẳng phải vừa nãy tên kia còn uy hiếp Anh Hào, bảo anh ta và người thân ra đường cẩn thận ư? Chắc chắn hắn ta tự thấy mình rất mạnh, vốn không sợ Anh Hào”.

 

Thái Hữu Vi sầm mặt, nhưng Dương Thanh và Mã Siêu nói không sai, chính Thái Quang đã lôi người thân của Trần Anh Hào ra để đe dọa trước.

 

“Đương nhiên, nếu họ muốn làm chuyện bất công thì chúng ta chỉ có thể bất công hơn rồi”, Dương Thanh chợt nói.

 

Mã Siêu cười hề hề: “Em hiểu rồi!”

 

Tiếp đến, Mã Siêu nói lớn với một nghìn người kia: “Nếu ai dám không tuân theo quy tắc thì giết cho tôi!”

 

“Vâng!”

 

Một nghìn người đứng dậy hò hét, như khiến trời đất rung chuyển.

 

Trần Anh Hào đang hơi căng thẳng cũng bình tĩnh lại, chỉ thấy máu trong người sôi lên, toàn thân tràn ngập sức mạnh.

 

Sắc mặt Thái Hữu Vi khó coi tới cực điểm, Dương Thanh đang cảnh cáo ông ta, cho dù Trần Anh Hào giết Thái Quang, ông ta cũng không được nhúng tay vào, bằng không trận chiến giữa một nghìn người và một trăm người sẽ bắt đầu ngay.

 

“Bố, con không muốn chết, con không muốn chết! Bố cứu con, cứu con!”, Thái Quang rú lên.

 

“Bốp!”

 

Thái Hữu Vi tát Thái Quang một phát, tức giận quát: “Mày bình tĩnh lại xem nào?”

 

“Chẳng phải chỉ là đánh nhau thôi ư? Tao vẫn đứng đây, mày sợ gì chứ?”

 

“Mày là con trai của Thái Hữu Vi tao, ông nội mày là chủ gia tộc họ Thái, ở Yến Đô, ai dám giết mày hả?”

 

Sau khi bị tát một phát, Thái Quang cũng bình tĩnh hơn. Nghe thấy Thái Hữu Vi nói thế, anh ta đã tỉnh táo hơn rất nhiều.

 

Không phải do Trần Anh Hào, mà một nghìn người đàn ông vạm vỡ xung quanh đã mang lại áp lực quá lớn, khiến cậu ta có cảm giác ngạt thở tới nơi.

 

“Bố, con nghe lời bố, con sẽ đánh với nó!”, Thái Quang cắn răng.

 

“Đây mới là con trai Thái Hữu Vi!”

 

Thái Hữu Vi nặng nề vỗ vai Thái Quang, cắn răng: “Đánh mạnh vào cho bố!”

 

“Vâng ạ!”


 

Trần Anh Hào nhìn Thái Quang bằng ánh mắt đằng đằng sát khí.

 

“Mày muốn làm gì tao cũng được, nhưng không được lôi người thân của tao vào. Tao sẽ đích thân giết mày!”