Chiến Thần Ở Rể

Chiến Thần Ở Rể - Chương 732: 732: Hừng Hực Ý Chí Chiến Đấu




Chương 734:

 

Vừa nãy Bàng Tiểu Duyệt còn do dự, giờ đây lại thả lỏng khiến Dương Thanh nghi ngờ. Tại sao cô ta không sợ nữa?

 

“Xem ra cậu Thanh rất tự tin với thân phận của mình!”

 

Lương Vân chợt cười nói, trên mặt không hề có sự tức giận.

 

Điều này khiến những người khác vô cùng thất vọng, cứ tưởng gã sắp làm thịt Dương Thanh rồi.

 

Dương Thanh cười đáp: “Tôi chính là chỗ dựa lớn nhất của mình, anh Lương khỏi cần thăm dò”.

 

Lương Vân sửng sốt, cười phá lên: “Không ngờ cậu Thanh lại thú vị như vậy!”

 

“Nào, uống rượu đi!”, Lương Vân chủ động mời mọi người uống rượu.

 

Trương Nhụy càng không ngừng dán lên người gã. Cô ta vốn ngồi ngay bên cạnh Lương Vân, thỉnh thoảng sẽ cố tình tiếp cận.

 

Có người đẹp chủ động quyết rũ, đương nhiên Lương Vân sẽ không từ chối, cực kỳ hưởng thụ.

 

Chỉ là không chiếm được Bàng Tiểu Duyệt vẫn khiến trong lòng gã không vui.

 

“Anh Lương, tôi nghe nói nhà họ Lương sắp lọt vào top tám gia tộc đứng đầu Yến Đô phải không?”

 

Tiêu Đại Vĩ bỗng hỏi.

 

“Đại Vĩ cậu đừng nói lung tung. Cậu nói với tôi thì được, nhưng nếu bị tám gia tộc đứng đầu Yến Đô nghe thấy thì không hay đâu”.

 

Lương Vân đang khuyên bảo Tiêu Đại Vĩ nhưng vẻ mặt tươi cười làm gì có ý trách cứ? Ngược lại còn tỏ ra kiêu ngạo.

 

“Chỉ là chuyện sớm muộn thôi nhỉ?”, Thạch Giang vội vàng nói.

 

“Phải đó, tôi nghe nói nhà họ Lương đã được mấy nhà trong tám gia tộc đứng đầu Yến Đô ủng hộ rồi. Bây giờ ngoài tám nhà bọn họ, nhà họ Lương mới là lớn nhất”, Tiêu Đại Vĩ nói tiếp.

 

“Đợi đến khi nhà họ Lương trở thành một trong tám gia tộc đứng đầu Yến Đô, chẳng phải sau này anh Lương sẽ có cơ hội trở thành chủ của một trong những gia tộc đứng đầu Yến Đô sao?”, mấy cô gái đều kinh hãi thốt lên.

 

Nhất là Trương Nhụy cố rúc vào người Lương Vân, nũng nịu nói: “Đến lúc đó, anh Lương đừng quên chúng em nha!”

 

“Ha ha, được thôi!”

 

Lương Vân cười lớn nói, rất thích cảm giác được nịnh nọt này.

 

 

“Anh Lương, tôi nghe nói nhà họ Lương sắp lọt vào top tám gia tộc đứng đầu Yến Đô phải không?”

 

Tiêu Đại Vĩ bỗng hỏi.

 

“Đại Vĩ cậu đừng nói lung tung. Cậu nói với tôi thì được, nhưng nếu bị tám gia tộc đứng đầu Yến Đô nghe thấy thì không hay đâu”.

 

Lương Vân đang khuyên bảo Tiêu Đại Vĩ nhưng vẻ mặt tươi cười làm gì có ý trách cứ? Ngược lại còn tỏ ra kiêu ngạo.

 

“Chỉ là chuyện sớm muộn thôi nhỉ?”, Thạch Giang vội vàng nói.

 

“Phải đó, tôi nghe nói nhà họ Lương đã được mấy nhà trong tám gia tộc đứng đầu Yến Đô ủng hộ rồi. Bây giờ ngoài tám nhà bọn họ, nhà họ Lương mới là lớn nhất”, Tiêu Đại Vĩ nói tiếp.

 

“Đợi đến khi nhà họ Lương trở thành một trong tám gia tộc đứng đầu Yến Đô, chẳng phải sau này anh Lương sẽ có cơ hội trở thành chủ của một trong những gia tộc đứng đầu Yến Đô sao?”, mấy cô gái đều kinh hãi thốt lên.

 

Nhất là Trương Nhụy cố rúc vào người Lương Vân, nũng nịu nói: “Đến lúc đó, anh Lương đừng quên chúng em nha!”

 

“Ha ha, được thôi!”

 

Lương Vân cười lớn nói, rất thích cảm giác được nịnh nọt này.

 

 

 

“Tiểu Duyệt, chúng ta đi vệ sinh đi”.

 

Chu Hân và Nhiếp Giai Giai bỗng nhiên đi tới kéo Bàng Tiểu Duyệt.

 

Cô ta đã đoán ra được thân phận của Dương Thanh, đương nhiên sẽ không lo anh xảy ra chuyện.

 

Thoáng chốc, trong phòng chỉ còn lại bốn người đàn ông.