Chương 707:
Tình cảm sâu nặng như vậy, bất kể người phụ nữ nào cũng không có hi vọng chen vào.
“Mẹ đừng nói nữa, con đâu có bảo thích anh ấy. Con chỉ cảm thấy anh ấy rất ưu tú, chỉ vậy thôi. Con biết phải làm thế nào”.
Tống Hoa Nhã gượng cười: “Mẹ yên tâm, con sẽ ra nước ngoài với hai người!”
Nghe vậy, Lý Hải Vinh mới không thuyết phục nữa, chỉ nói: “Chúng ta đã gia nhập tập đoàn Nhạn Thanh, từ nay trở đi phải bắt đầu làm việc, nhanh chóng nắm rõ tình hình ở đây trước đã”.
“Vâng!”
Tống Hoa Nghĩa và Tống Hoa Nhã nghiêm túc đáp lời.
Cùng lúc đó trong văn phòng của Dương Thanh, Lạc Bân đang báo cáo tiến độ xây dựng Thành Cửu Châu với anh.
“Chủ tịch, tôi bỗng nhiên có chút chờ mong đến ngày Thành Cửu Châu được hoàn thành”.
Báo cáo xong, Lạc Bân kích động nói: “Giáo sư Đỗ đã vẽ xong bản thiết kế, khoảng một tuần nữa sẽ hoàn thành mô hình 3D”.
“Đến lúc đó, tôi sẽ dẫn cậu tới xem mô hình 3D của Thành Cửu Châu”.
Dương Thanh gật đầu: “Dù thế nào cũng phải đảm bảo an toàn cho giáo sư Đỗ”.
Giáo sư Đỗ là người có tiếng nói trong giới kiến trúc trong nước. Dương Thanh rất yên tâm về thiết kế của bà ấy, chỉ sợ có người gây khó dễ.
Dù sao mảnh đất kia cũng được một trong các Vương tộc là nhà họ Tào coi trọng, ai biết họ sẽ giở trò gì.
Lạc Bân lập tức cam đoan: “Cậu yên tâm, tôi đã sắp xếp bốn vệ sĩ bảo vệ giáo sư Đỗ, nhất định sẽ không xảy ra chuyện gì”.
“Vậy thì tốt!”, Dương Thanh nói.
Nhưng đúng lúc này, chuông điện thoại của Lạc Bân chợt reo lên.
Ông ta vội vàng nghe máy, sắc mặt lập tức trắng bệch, hoảng loạn nói: “Tôi tới bệnh viên ngay đây!”
“Xảy ra chuyện gì rồi?”
Chờ Lạc Bân cúp máy, Dương Thanh cau mày hỏi.
“Giáo sư Đỗ bị thương, vừa được đưa lên xe cấp cứu, hình như tình hình không ổn”.
Lạc Bân đỏ mắt nói.
“Chủ tịch, tôi bỗng nhiên có chút chờ mong đến ngày Thành Cửu Châu được hoàn thành”.
Báo cáo xong, Lạc Bân kích động nói: “Giáo sư Đỗ đã vẽ xong bản thiết kế, khoảng một tuần nữa sẽ hoàn thành mô hình 3D”.
“Đến lúc đó, tôi sẽ dẫn cậu tới xem mô hình 3D của Thành Cửu Châu”.
Dương Thanh gật đầu: “Dù thế nào cũng phải đảm bảo an toàn cho giáo sư Đỗ”.
Giáo sư Đỗ là người có tiếng nói trong giới kiến trúc trong nước. Dương Thanh rất yên tâm về thiết kế của bà ấy, chỉ sợ có người gây khó dễ.
Dù sao mảnh đất kia cũng được một trong các Vương tộc là nhà họ Tào coi trọng, ai biết họ sẽ giở trò gì.
Lạc Bân lập tức cam đoan: “Cậu yên tâm, tôi đã sắp xếp bốn vệ sĩ bảo vệ giáo sư Đỗ, nhất định sẽ không xảy ra chuyện gì”.
“Vậy thì tốt!”, Dương Thanh nói.
Nhưng đúng lúc này, chuông điện thoại của Lạc Bân chợt reo lên.
Ông ta vội vàng nghe máy, sắc mặt lập tức trắng bệch, hoảng loạn nói: “Tôi tới bệnh viên ngay đây!”
“Giáo sư Đỗ bị thương, vừa được đưa lên xe cấp cứu, hình như tình hình không ổn”.
Lạc Bân đỏ mắt nói.