Chiến Thần Ở Rể

Chiến Thần Ở Rể - Chương 701: 701: Có Công Bằng Không




Chương 703:

 

Tất cả mọi người đều sửng sốt, Tống Hoa Vỹ lại dám cao giọng dọa chặt tay chân của Dương Thanh trước mặt Dương Thanh.

 

Vẻ mặt của Tống Hoa Nghĩa đột nhiên thay đổi, hắn biết rất rõ Dương Thanh là người như thế nào, Tống Hoa Vỹ không phải đang tự tìm cái chết hay sao?

 

“Tống Hoa Vỹ, anh câm miệng lại cho tôi! Mau đem người cút xéo ngay!”, Tống Hoa Nghĩa tức giận gầm lên.

 

Đôi mắt Dương Thanh hơi nheo lại, đột nhiên anh nói với Tống Hoa Nghĩa: “Tôi đã đồng ý với anh là tha cho nhà họ Tống một con đường sống. Nếu như tôi giết gã này, có lẽ không tính là phản bội lời hứa đúng không?”

 

Nghe đến đây, Tống Hoa Nghĩa chỉ cảm thấy lạnh cả người.

 

Hắn không quan tâm đến sự sống chết của Tống Hoa Vỹ, nhưng nếu Dương Thanh thực sự giết chết Tống Hoa Vỹ, thì mối quan hệ giữa anh và nhà họ Tống sẽ thực sự là không đội trời chung rồi.

 

Tống Hoa Vỹ nhìn thấy Dương Thanh, trong mắt hắn hiện lên vẻ hung tợn, hắn nghiến răng nghiến lợi nói: “Nếu bây giờ mày quỳ xuống liếm giày của tao, có lẽ tao sẽ giữ lại tay chân của mày. Bằng không, tao sẽ phế bỏ tay chân của mày ngay bây giờ, sau đó đưa mày đến nhà họ Tống để chịu sự trừng phạt!”

 

Bùm!

 

Tất cả mọi người đều sửng sốt, Tống Hoa Vỹ lại dám cao giọng dọa chặt tay chân của Dương Thanh trước mặt Dương Thanh.

 

Vẻ mặt của Tống Hoa Nghĩa đột nhiên thay đổi, hắn biết rất rõ Dương Thanh là người như thế nào, Tống Hoa Vỹ không phải đang tự tìm cái chết hay sao?

 

“Tống Hoa Vỹ, anh câm miệng lại cho tôi! Mau đem người cút xéo ngay!”, Tống Hoa Nghĩa tức giận gầm lên.

 

Đôi mắt Dương Thanh hơi nheo lại, đột nhiên anh nói với Tống Hoa Nghĩa: “Tôi đã đồng ý với anh là tha cho nhà họ Tống một con đường sống. Nếu như tôi giết gã này, có lẽ không tính là phản bội lời hứa đúng không?”

 

Nghe đến đây, Tống Hoa Nghĩa chỉ cảm thấy lạnh cả người.

 

Hắn không quan tâm đến sự sống chết của Tống Hoa Vỹ, nhưng nếu Dương Thanh thực sự giết chết Tống Hoa Vỹ, thì mối quan hệ giữa anh và nhà họ Tống sẽ thực sự là không đội trời chung rồi.

 

Tống Hoa Vỹ không khỏi run rẩy sau khi nghe những lời của Dương Thanh.

 

Tuy nhiên, hắn lại thầm thở phào nhẹ nhõm khi nghĩ đến đám cao thủ hàng đầu của nhà họ Tống mà hắn mang theo đến đây.

 

“Ha ha ha…”

 

Tống Hoa Vỹ đột nhiên bật cười rất khoa trương: “Buồn cười chết mất thôi, một chủ tịch doanh nghiệp mà cũng dám đối đầu với nhà họ Tống? Lại còn cao giọng muốn giết tao?”

 

“Mẹ kiếp, mày có biết nhà họ Tống ở Yến Đô có nghĩa là gì không?”

 

“Họ Tống là một trong tám gia tộc lớn ở Yến Đô, đối với mày mà nói thì chính là trời ở Yến Đô này đó!”

 

“Mày có biết những người bên cạnh tao đây là ai không?”

 

“Bọn họ là cao thủ hàng đầu nhà họ Tống tao, đừng nói là giết tao, nếu như mày có thể đụng tới một sợi tóc của tao thì xem như tao thua!”

 

Tống Hoa Vỹ vô cùng phách lối, lời nói đầy ngạo mạn và khinh thường Dương Thanh.

 

Không chỉ có nhân viên của tập đoàn Nhạn Thanh, mà còn có rất nhiều người đến hợp tác với tập đoàn Nhạn Thanh, nghe thấy Tống Hoa Vỹ nói như vậy thì tất cả đều bị sốc.

 

Hầu như không ai tin rằng Dương Thanh có thể đối phó được với Tống Hoa Vỹ.

 

Xét cho cùng, trong mắt người Yến Đô, tám gia tộc lớn ở Yến Đô chính là tám gia tộc đứng trên đỉnh của Yến Đô, dám đắc tội với người của họ chẳng khác nào tự tìm đường chết.

 

“Tống Hoa Vỹ, mau câm miệng lại cho tôi! Nếu còn nói bậy bạ nữa, anh nhất định sẽ hối hận đấy!”

 

Tống Hoa Nghĩa gầm lên, muốn xông lên bịt miệng Tống Hoa Vỹ lại.

 

Hắn đã nhìn thấy sát khí mạnh mẽ trong mắt Dương Thanh.

 

Tống Hoa Vỹ nhìn điện thoại và nói với một nụ cười đắc ý.

 

Nói xong, hắn bắt cuộc gọi và cười nói: “Ông ơi, ông đừng vội, cháu đã gặp được Dương Thanh ở tập đoàn Nhạn Thanh rồi, đang chuẩn bị ra tay chặt đứt tay chân cậu ta…”