Chương 2034:
“Chỉ bằng uy lực võ thuật mà đã muốn trấn áp tôi?”
Dương Thanh trào phúng ra mặt.
“Thăng khốn, mày muốn chết đúng không!”
Đoàn Hoàng nổi giận, ra lệnh: “Giết!”
Mệnh lệnh vừa được hạ, hai cao thủ Thần Cảnh đỉnh phong đưa bọn Dương Thanh tới đây bèn phóng về phía Dương Thanh.
“Phụ hoàng, xin đừng!”
Đoàn Vô Nhai lập tức biến sắc, vội vã chắn trước mặt Dương Thanh.
Một khi đánh rồi liền không còn đường thay đổi nữa.
“Ai dám cản trở, coi là cùng tội, giết!”
Mọi người đều khiếp hãi giật mình, Đoàn Hoàng muốn giết luôn cả Đoàn Vô Nhai.
Đoàn Vô Nhai càng không thể tin nổi, chân lảo đảo lùi lại mấy bước, kinh hoảng chết sững: “Phụ hoàng, người muốn giết con?”
“Lúc mày bắt tay với người ngoài giết chết thằng Viêm thì nên nghĩ tới chuyện, sau này sẽ phải chịu trừng phạt thế nào!”
Đoàn Hoàng lạnh lẽo nói.
Nói đến đó, lão ta bỗng nhäm mắt lại, như thể không đành lòng nhìn, nhưng khi mở mắt lần nữa đã hoàn toàn không còn chút lưu luyến nào, chỉ còn lại sát khí bừng bừng.
“Giết!”
Đoàn Hoàng lại hạ lệnh một tiếng, không chỉ hai cao thủ Thần Cảnh đỉnh phong kia mà cả bốn cao thủ Thần Cảnh hậu kỳ cùng hơn chục cao thủ bán bộ Thần Cảnh đều đồng loạt tiến về phía Dương Thanh và Đoàn Vô Nhai.
Cho tới lúc này, Đoàn Vô Nhai mới hoàn toàn tin, Đoàn Hoàng thực sự muốn giết ông ta.
“Độc Du, đưa Ngữ Yên đi maul”
Đoàn Vô Nhai bồng hối hận vô cùng, hối hận vì sao vừa rồi không chịu nghe lời con gái, mang theo con bé rời khỏi Hoàng tộc họ Đoàn này?
Nếu vừa rồi muốn đi, lấy thực lực Thần Cảnh đỉnh phong của ông ta cùng với thực lực Thần Cảnh hậu kỳ của Độc Du và một vị cao thủ hoàn toàn có khả năng đã bước vào Siêu Phàm Cảnh như Dương Thanh, hai tên cao thủ Thần Cảnh đỉnh phong của Hoàng tộc họ Đoàn chắc chắn không thể giữ chân họ.
Nhưng ông ta lại vẫn ôm chút hi vọng với Đoàn Hoàng, nào ngờ Đoàn Hoàng lại hoàn toàn không muốn nghe ông ta giải thích một lời, cũng không có ý định buông tha ông ta mà trực tiếp hạ lệnh giết cả ông ta.
“Cô chủ, đi thôi!”
Hơi thở võ thuật cảnh giới Thần Cảnh hậu kỳ của Độc Du bùng phát, vừa bảo vệ Đoàn Ngữ Yên vừa điên cuồng công kích kẻ địch.
““Uỳnh!”
Tuy Độc Du không muốn rời khỏi đây nhưng ông ấy cũng hiểu, đối với Đoàn Vô Nhai, Đoàn Ngữ Yên mới là quan trọng nhất, thậm chí có thể nói là quan trọng hơn cả tính mạng chính mình.
Ông ấy chỉ có thể dốc hết sức chiến đấu, cố găng nghĩ cách đưa Đoàn Ngữ Yên ra ngoài an toàn.