Chương 1625:
Quan Vương ngồi tại vị trí cao nhất, hai vị trí thấp hơn ở hai bên là Khương Hùng – người đứng đầu nhà họ Khương, và Lâm Thiên Tường – người đứng đầu nhà họ Lâm.
“Quan Vương, có chuyện gì mà cho gọi chúng tôi tới gấp như vậy?”
Hai người đều thấy được vẻ mặt nghiêm túc và căng thẳng của Quan Vương, Lâm Thiên Tường bèn hỏi.
“Vừa rồi năm Vương tộc có mở một cuộc họp qua video, nội dung cuộc họp chính là thành lập Liên minh các Vương tộc, chuẩn bị tiến vào Yến Đô, tranh đoạt quyền nắm giữ Yến Đô với chiến vực, nhưng tôi đã từ chối”.
Quan Vương nói thẳng, câu chữ ngắn gọn, vào ngay trọng tâm vấn đề.
Khương Hùng và Lâm Thiên Tường lập tức biến sắc, Khương Hùng vỗ mạnh xuống bàn, đứng bật dậy, cả giận nói: “Vương tộc muốn làm phản sao? Ai cho bọn họ can đam dám tranh đoạt với chiến vực?”
Khương Hùng vốn là một chiến sĩ già xuất ngũ từ chiến vực biên giới phía Bắc cho nên luôn có tình cảm cực kì sâu đậm với chiến vực.
Lâm Thiên Tường thì bình tĩnh hơn nhiều, lão ta nhìn về phía Quan Vương, lo âu nói: “Trong năm Vương tộc lớn, chỉ có mình ông từ chối sao?”
Quan Vương gật đầu: “Đúng thế, có lẽ bốn Vương tộc khác đang thảo luận công việc tạo liên minh hoặc cũng có thể đang bàn bạc tấn công Vương thành Quan để làm đòn mở màn”.
“Quan Vương, nếu ông ta gọi chúng tôi tới, hẳn là đã có phương án đối phó rồi đi?”
Lâm Thiên Tường nghiêm nghị nói.
“Từ một tuần trước, sau khi cậu Thanh gặp sự cố, mọi người đều nói cậu Thanh đã chết, nhưng tôi có thể chắc chắn cậu ấy vẫn còn sống”.
“Liên minh các Vương tộc muốn tranh đấu với chiến vực, cũng tức là muốn đối đầu với cậu Thanh, nếu đã thế, chúng ta tuyệt đối không thể để bọn họ được như ý”.
Quan Vương nói, vẻ mặt cực kì hiên ngang lẫm liệt.
Khương Hùng hừ lạnh một tiếng: “Khỏi cần nói mấy câu dễ nghe vậy làm gì, nếu tôi nhớ không nhầm thì sau khi bên Yến Đô truyền tới tin cậu Thanh gặp sự cố, Vương tộc họ Quan các ông vốn đã rút khỏi Yến Đô đã đưa người quay lại đó rồi đúng không?”
Nghe Khương Hùng nói thế, Quan Vương lập tức đỏ mặt, đúng vậy, khi vừa biết Dương Thanh gặp tai nạn, lão ta đã lập tức phải người của Vương tộc họ Quan tiến vào Yến Đô.
Lâm Thiên Tường cũng nhìn về phía Quan Vương, sắc mặt không được thân thiện, tuy lão ta mới quen biết Dương Thanh chưa lâu nhưng vẫn nhớ rõ, Phùng Tiểu Uyển là ân nhân cứu mạng của lão.
Nay Phùng Tiểu Uyển đã nhận Dương Thanh làm anh trai, như vậy Dương Thanh chính là anh của ân nhân cứu mạng lão rồi. “Tôi thừa nhận mình từng có giây phút hồ đồ, phải người tới Yến Đô, nhưng chẳng phải vẫn chưa làm bất cứ điều gì bất lợi cho cậu Thanh hay sao?”
Quan Vương nói với vẻ chân thành: “Hôm nay, Bạch Vương mời chúng tôi dự cuộc họp online, chẳng phải cũng chỉ có mình tôi phản đối việc thành lập liên minh đó sao? Đây chính là hành vi bày tỏ thái độ của tôi với cậu Thanh”.
Lúc này Khương Hùng và Lâm Thiên Tường mới tỏ vẻ thoải mái hơn. “Quan Vương có kế hoạch gì xin cứ nói thẳng ra”.
Khương Hùng không thích quanh co lòng vòng, bèn thúc giục.
Sắc mặt Quan Vương bỗng trở nên cực kì nghêm nghị, lão ta nhìn về phía hai người rồi nói: “Tôi từ chối tham gia Liên minh các Vương tộc, chỉ sợ điều này đã rước tới họa lớn cho Vương thành Quan, tôi nghĩ cần phải liên lạc với cậu Thanh”.
Dứt lời, ánh mắt lão ta nhìn về phía Khương Hùng.
Lão ta biết, ở Vương thành Quan này, chỉ có Khương Hùng một cựu chiến binh xuất ngũ từ biên giới phía Bắc giống Dương Thanh mới có thể liên lạc được với Dương Thanh.
Bên ngoài đều đồn Dương Thanh đã chết trong sự cố một tuần trước.
Nhưng trước khi Bạch Vương tổ chức cuộc họp giữa các Vương tộc, con cháu của Vương tộc họ Bạch và Vương tộc họ Tào rất có khả năng đã chết dưới tay một cao thủ Thần Cảnh, điều này khiến Quan Vương cảm thấy vô cùng hối hận.
Lão ta muốn thông qua hành động này để thể hiện lập trường của mình.
Khương Hùng cười lạnh: “Ông đừng nghĩ tới chuyện muốn tôi liên lạc với cậu Thanh nữa đi, bởi vì dù là tôi cũng không liên lạc được đâu”.