Chương 1615:
Dương Thanh thản nhiên rời đi, giống như cái chết của Tào Trí chẳng liên quan gì tới anh.
Đằng sau cổ của Tào Trí còn lộ ra nửa cây đũa.
Hạ Hà ngồi trong phòng VIP của Dương Thanh thấy anh vẫn chưa về, bối rối đi qua đi lại.
Nếu không vì sợ Dương Thanh bị phân tâm, cô ta đã lao ra ngoài từ lâu rồi.
“Cô Hạ cứ yên tâm, cậu Thanh sẽ không sao đâu!”
Tiền Bưu bất đắc dĩ nói.
“Kẽo kẹt!”
Cửa phòng bỗng nhiên bị người bên ngoài đẩy vào, Dương Thanh mỉm cười bước tới.
“Xin lỗi nhé, để cô đợi lâu rồi!”
Dương Thanh nhìn Hạ Hà đang lo sốt vó, cười nói.
Nhưng anh vừa nói xong, một hương thơm ngào ngạt xộc tới.
Hạ Hà nhào vào lòng Dương Thanh, ôm anh thật chặt. Tuy cô ta không nói lời nào nhưng Dương Thanh vẫn cảm nhận được sự lo lắng của cô ta dành cho mình.
Dương Thanh không ngờ Hạ Hà lại chủ động nhào vào lòng mình, thậm chí còn cảm nhận được sự ấm áp trên cơ thế đối phương.
Có lẽ đây chính là cảm giác mềm mại ngọc ngà của người con gái trẻ.
Không biết Tiền Bưu đã rời khỏi phòng từ bao giờ.
Trong phòng chỉ còn lại Dương Thanh và Hạ Hà.
Ngay khi Dương Thanh chìm đắm trong mùi hương dịu dàng, trong đầu anh chợt hiện lên một người phụ nữ mặt đầy nước mắt, là Tần Thanh Tâm.
Anh bỗng tỉnh táo lại, vội vàng đẩy Hạ Hà ra, cười nói: “Yên tâm, bạn của cô là tôi đây rất mạnh. Một đám tép riu không là gì với tôi đâu”.
Hạ Hà bị Dương Thanh đẩy ra cũng choàng tỉnh, lập tức đỏ bừng mặt.
Vừa rồi chờ Dương Thanh ở trong phòng, cô ta cực kỳ sốt ruột, sợ Dương Thanh bị mình liên lụy.
Dù sao đối phương cũng là người thừa kế của nhánh ba Vương tộc họ Tào, thân phận và địa vị đều cực cao. Còn Dương Thanh chỉ là chủ tịch của một tập đoàn.
Nếu không vì lo Dương Thanh bị phân tâm, cô ta đã chạy ra ngoài từ lâu.
Vậy nên khi thấy anh bình an trở về, cô ta không khống chế được cảm xúc lao vào ôm chầm lấy anh.
“Anh không sao là tốt rồi!”
Hạ Hà đỏ mặt nói, đáy lòng cảm thấy mất mát.
Cô ta biết bản thân đã đem lòng yêu người đàn ông trước mắt từ lâu, chỉ là cô ta cũng rõ ràng mình không có khả năng ở bên anh.
Nhưng cô ta vẫn luôn kìm lòng không đậu nhớ đến Dương Thanh.
“Tào Trí đâu?”
Hạ Hà bỗng lên tiếng hỏi để chuyển chủ đề.
“Vệ sĩ của anh ta còn không phải đối thủ của tôi nữa là anh ta, vừa bị tôi đánh chạy té khói rồi”.
Dương Thanh cười đáp.
Hạ Hà không từ chối, đi theo Dương Thanh rời đi.
Dương Thanh vừa đi xuống tầng, cả tòa nhà của nhà hàng quốc tế Yến Đô đều đã bị phong tỏa. Đổng Chiêm Cương mặc bộ đồ chiến đấu đi vào, trông thấy Dương Thanh lập tức cung kính nói: “Đại nhân yên tâm, mọi chuyện đều đã được xử lý ổn thỏa!”