Chiến Thần Ở Rể

Chiến Thần Ở Rể - Chương 1608: 1608: Một Đòn Mạnh Nhất




Chương 1612:

 

Nào ngờ nhanh như vậy đã gặp được ở đây. Anh vốn không định xuất hiện nhưng có mấy kẻ cứ muốn đâm đầu vào chỗ chết, vậy thì anh cũng chỉ có thể tiễn chúng lên đường.

 

Chỉ cần kẻ đáng chết đều bị diệt khẩu, tin tức anh còn sống sẽ không bị truyền đi.

 

“Ranh con, đừng có nhàn rỗi xen vào chuyện của người khác, mau cút đi!”

 

Lúc này, vệ sĩ của Vương tộc họ Tào cũng đuổi tới, lớn tiếng uy hiếp Dương Thanh.

 

“Bọn họ là người của Vương tộc họ Tào đấy. Anh cứ kệ tôi, mau đi đi!”

 

Giờ phút này Hạ Hà cũng lấy lại tinh thần, nhớ ra thân phận của đám người kia lập tức hốt hoảng giục Dương Thanh rời đi, sợ anh bị mình liên lụy.

 

Nếu Dương Thanh sợ anh đã không xuất hiện ở đây. Anh kéo Hạ Hà ra sau lưng, đồng thời bộc phát một luồng khí thế mạnh mẽ dọa người.

 

Cả tầng cao nhất của nhà hàng Yến Đô đều bị sát khí mãnh liệt bao phủ.

 

“Mày, mày là ai?”

 

Vệ sĩ của Vương tộc họ Tào kia có thực lực Vương Cảnh hậu kỳ, được ông chủ nhánh ba của Vương tộc họ Tào phái tới bảo vệ Tào Trí.

 

Nhưng hiện giờ ông ta lại cảm thấy luồng khí thế khủng bố khiến ông ta ngạt thở.

 

Trước giờ ông ta chưa từng có cảm giác này.

 

Ông ta chắc chắn người trẻ tuổi trước mặt phải có thực lực cao hơn Vương Cảnh trung kỳ.

 

Cao thủ đỉnh cao trẻ tuổi như vậy khiến ông ta cảm thấy như đang nằm mơ.

 

Nhưng hình như vừa rồi Hạ Hà gọi người trẻ tuổi này là Dương Thanh thì phải?

 

Dương Thanh?

 

Sao lại quen thuộc như vậy?

 

“Cậu ta, cậu ta là Dương Thanh của tập đoàn Nhạn Thanh!”

 

Một gã vệ sĩ của Vương tộc họ Tào khác bỗng chỉ vào Dương Thanh, hoảng sợ nói: “Không phải cậu ta chết rồi à? Sao… sao lại còn sống?”

 

Ầm!

 

Bấy giờ, vệ sĩ Vương Cảnh trung kỳ mới đột nhiên nhớ ra cái tên Dương Thanh này, chỉ cảm thấy trong đầu như sắp nổ tung.

 

Ông ta đã từng nghe nói tới sự khủng bố của Dương Thanh.

 

Cao thủ lẽ ra đã chết trong mắt bọn họ lại bất ngờ xuất hiện trước mặt họ, khiến họ sợ chết khiếp.

 

“Ông đưa Hạ Hà vào phòng trước đi!”

 

Dương Thanh bỗng nhiên ra lệnh.

 

“Vâng thưa cậu Thanh!”

 

Tiền Bưu vội vàng đáp. Lúc trước ông ta đã bị thương, bây giờ đối mặt với cao thủ Vương Cảnh trung kỳ cũng không nắm chắc sẽ đánh lại được.

 

Quan trọng nhất là, ông ta biết Dương Thanh quyết định ra mặt thì sẽ không có ý định giữ lại người sống.

 

“Dương Thanh, anh đừng lo cho tôi. Bọn họ là người của Vương tộc họ Tào, thực sự rất lợi hại. Tôi không muốn liên lụy tới anh đâu, anh mau đi đi!”

 

Hạ Hà sốt ruột nói.

 

“Yên tâm đi, đám sâu kiến này không làm hại tôi được đâu!”

 

Dương Thanh vừa dứt lời đã biến mất tại chỗ.