Chiến Thần Ở Rể

Chiến Thần Ở Rể - Chương 1428: 1428: Cuối Cùng Đã Tới




Chương 1432:

 

Khương Long Phi đứng phắt dậy, tức giận nói: “Chúng tôi đã tìm được thần y, chỉ một tháng là có thể chữa được bệnh cho bố tôi”.

 

“Thần y?”

 

Lại một chủ nhánh bước ra, cười giễu cợt liếc nhìn Dương Thanh và Phùng Tiểu Uyền với vẻ khinh thường, chất vấn: “Thần y trở nên dễ làm từ bao giờ thế?”

 

“Nếu bọn họ còn trẻ như vậy đã là thần y, tôi lập tức đâm đầu chết ở đây!

 

Trong mắt Khương Hùng ảnh lên vẻ sắc bén: “Cô ấy là cháu gái của thần y Phùng, kế thừa kỹ năng của thần y Phùng, sao không phải là thần y chứ?”

 

“Nhiều năm qua, tôi tìm rất nhiều thần y nhưng không ai có thể làm bệnh của tôi đỡ hơn. Vậy mà chỉ trong mấy ngày ngắn ngủi, cô ấy đã giúp tôi khỏe hơn, chẳng lẽ còn không thể chứng minh cô ấy là thần y à?”

 

Sắc mặt năm chủ nhánh thoảng thay đổi. Vì bọn họ tưởng Khương Hùng đang bệnh nguy kịch, không thể sống được mấy ngày nữa nên mới dám chống lại Khương Hùng.

 

Nhưng nếu Phùng Tiểu Uyển thật sự có thể chữa được bệnh như lời Khương Hùng nói, vậy chẳng phải lão ta sẽ nhanh chóng trở lại tình trạng mạnh nhất à?

 

Nếu Khương Hùng thật sự bình phục, cả nhà họ Khương còn ai có thể là đối thủ của lão ta nữa?

 

Nghĩ tới đây, năm chủ nhánh đều tái mặt.

 

Chủ nhánh bốn vừa mới tranh cãi gay gắt với Khương Hùng cũng tái mặt, vô cùng lo lắng. “Ông nói cô ta có thể chữa được bệnh của ông thì thật sự có thể chữa được sao?”

 

Chủ nhánh ba thấy vậy nói ngay: “Ai biết có phải ông giả vờ khỏe hơn không?”

 

Ánh mắt chủ nhánh hai lộ vẻ nghiêm trọng. Bọn họ vốn vẫn định tạm thời đứng xem, nếu Phùng Tiểu Uyển thật sự chữa được bệnh của Khương Hùng, bọn họ sẽ chờ tới lúc Dương Thanh và cô ta rời đi, ám sát hai người này.

 

Nếu Phùng Tiểu Uyển không thể chữa được, bọn họ lại chờ bệnh của Khương Hùng xấu đi. Với tình trạng của lão ta thì cũng chẳng sống được bao lâu.

 

Nhưng bọn họ không ngờ Phùng Tiểu Uyển thật sự có thể chữa được bệnh của lão ta.

 

Nếu không phải người được bọn họ thu xếp gài vào bên cạnh Khương Hùng báo cáo mọi chuyện xảy ra đúng lúc, e là bọn họ còn chưa biết chuyện này.

 

Chính vì ý thức được y thuật của Phùng Tiểu Uyển rất giỏi, bọn họ mới quyết định lập tức liên thủ với chủ ba nhánh khác cùng ép Khương Hùng nhường lại vị trí chủ nhà.

 

Bây giờ, Khương Hùng lại thừa nhận Phùng Tiểu Uyển có thể chữa được căn bệnh ngay trước mặt mọi người, đương nhiên bọn họ phải cố gắng phản bác.

 

“Chỉ cần ông bằng lòng nhường lại vị trí, chúng tôi có thể bỏ qua chuyện cũ, để ông được an hưởng tuổi già, cũng có thể bảo đảm sau này bất kể là ai lên làm chủ gia tộc cũng sẽ không phân biệt đối xử với người bên dòng của ông”.

 

Chủ nhánh hai cũng nói. “Nhường lại vị trí đi!”

 

Chủ nhánh bốn và nhánh năm đều nói.

 

Nhất thời, trong năm chủ nhánh chỉ có chủ nhánh một vẫn chưa tỏ thái độ.

 

Khương Hùng nhìn chủ nhánh một: “Ý ông thế nào?”

 

Chủ nhánh một cười gượng: “Tôi có thể duy trì trung lập không?”

 

“Có thể “

 

“Không được!”

 

Chủ nhánh một vừa dứt lời, hai giọng nói khác nhau gần như cùng lúc vang lên.

 

Người nói “có thể” là Khương Hùng, người nói “không thể” tất nhiên là chủ nhánh hai. “Người nhà họ Khương chúng ta mất quyền tự do lựa chọn từ bao giờ vậy?”


 

Khương Hùng châm chọc rồi đảo mắt nhìn qua mấy chủ nhánh khác, thản nhiên nói: “Nếu chủ nhánh hai và chủ nhánh ba kiên trì muốn các ông lựa chọn đứng bên nào, vậy các ông nói ra lựa chọn của mình đi!”

 

“Khương Hùng tôi nghĩ mình chưa bao giờ bạc đãi các ông, bất kể là ai trong các ông cũng từng phạm phải sai lầm lớn, có lần nào mà tôi không tha thứ cho các ông?”