“Tôi đổi ý rồi”.
Quỷ Kiến Sầu bỗng lên tiếng.
Dương Thanh cau mày: “Ông không muốn một tỷ và trực thăng nữa à?”
Quỷ Kiến Sầu gật đầu đáp: “Tôi muốn làm việc cho cậu”.
Lúc này, trên gương mặt xấu xí chỉ còn vẻ nghiêm túc.
“Làm việc cho anh Thanh?”
Mã Siêu cười lạnh một tiếng: “Nhiều người muốn làm việc cho anh Thanh lắm, ông có tư cách gì?”
“Ít nhất tôi cũng mạnh hơn người bảo vệ vợ cậu ta”.
Quỷ Kiến Sầu phản bác.
Mã Siêu lập tức nghẹn họng, không biết phải nói gì.
Dương Thanh híp mắt hỏi: “Ông thực sự muốn làm việc cho tôi sao?”
Sao Dương Thanh có thể tin tưởng Quỷ Kiến Sầu thực sự muốn đi theo mình chứ?
Hiện giờ anh chỉ muốn giết sạch người của nhà họ Tiết.
Quỷ Kiến Sầu không hề e ngại nhìn Dương Thanh nói: “Đương nhiên tôi có tư cách!”
“Dựa vào việc tôi có thể cứu vợ cậu ra và trợ giúp cậu đối phó nhà họ Tiết”.
“Nếu cậu không tin, tôi có thể ký giấy cam kết chỉ trung thành với cậu trước”.
Dương Thanh nói: “Được thôi! Cứ cho tôi một bản cam kết trước đi!”
“Được!”
Quỷ Kiến Sầu không hề do dự lập tức đồng ý, còn nói: “Nhưng tôi nghĩ hiện giờ quan trọng nhất là phải cứu vợ cậu ra”.
“Còn về giấy cam kết có thể đợi cứu người xong rồi nói tiếp”.
Lần này đến cả Dương Thanh cũng sững sờ.
Anh chỉ tùy tiện nói vậy, không ngờ ông ta lại sảng khoái đồng ý, giống như một bản cam kết chẳng đáng là bao.
“Ông nói có thể cứu vợ tôi ra. Vậy thì cứ cứu người trước đi, chuyện còn lại nói sau”.
Dương Thanh không hề hứa hẹn sẽ cho Quỷ Kiến Sầu đi theo mình.
Không phải Dương Thanh không muốn thu nhận cao thủ như vậy, mà là ông ta quá nguy hiểm. Tạm thời anh không thể xác nhận rốt cuộc ông ta có phải gián điệp nhà họ Tiết phái tới hay không.
Tuy trông có vẻ không giống nhưng vẫn đáng để hoài nghi.
“Anh Thanh, sao anh lại tin lời ông ta?”
Mã Siêu hốt hoảng nói.
Dương Thanh cau mày: “Tôi tự biết nên làm thế nào”.
Nghe vậy, Mã Siêu không khuyên anh nữa.
“Cậu Thanh, việc này không nên chậm trễ. Bây giờ chúng ta đi cứu vợ cậu luôn được không?”
Quỷ Kiến Sầu đề nghị.
“Đi!”
Dương Thanh đáp.
Cho dù biết phía trước là hố lửa, chỉ cần có thể cứu được Tần Thanh Tâm, anh sẽ không chần chừ nhảy vào.
“Cậu đừng lo, hiện giờ vợ cậu rất an toàn. Trước khi mặt trời mọc, cô ấy sẽ không có việc gì”.
Trên đường đi cứu Tần Thanh Tâm, Quỷ Kiến Sầu thấy Dương Thanh lo lắng bèn nói.
Dương Thanh cau mày nhìn ông ta: “Rốt cuộc Tiết Nguyên Cát đang giở trò gì?”
“Thuần phục tôi?”
Dương Thanh cảm thấy rất kỳ quái.