Chiến Thần Ở Rể

Chiến Thần Ở Rể - Chương 1177: 1177: Cháu Đích Tôn Của Hoàng Tộc Quỳ Gối




Nhưng ngay khi Sith vừa mới rời đi thì một giọng nói lạnh lẽo đột nhiên vang lên sau lưng ông ta.

 

Lúc này, Sith chỉ cảm thấy toàn thân lạnh lẽo giống như bị thần chết nhìn chằm chằm.

 

Sát khí truyền đến từ phía sau, ông ta sợ đến nỗi không dám quay đầu lại.

 

“Cậu là ai?”

 

Sith quay lưng về phía Dương Thanh hỏi.

 

“Người ông muốn giết!”

 

Giọng của Dương Thanh lạnh lẽo như đến từ địa ngục, mỗi một từ nói ra đều khiến Sith cảm thấy như đang bị lăng trì.

 

Sith cả kinh, sắc mặt tái nhợt.

 

Ở Chiêu Châu, ông ta chỉ nhận nhiệm vụ ám sát Dương Thanh.

 

Tuy không quay đầu lại để nhìn Dương Thanh nhưng từ giọng nói của Dương Thanh, Sith có thể kết luận, ma quỷ sau lưng chính là mục tiêu vừa nãy bị ông ta nhắm bắn cách đó một nghìn mét.

 

Từ lúc ông ta nổ súng bắn không trúng cho đến lúc rút lui, cả quá trình không tới mười mấy giây.

 

Nhưng chỉ trong vòng mười mấy giây này Dương Thanh lại xuất hiện sau lưng ông ta từ khoảng cách một nghìn mét. Đây là điều không thể.

 

Trong lòng Sith bỗng xuất hiện nghi ngờ, nhưng đây không phải là lúc để ông ta suy nghĩ.

 

Ông ta đột nhiên xoay người lại, chỉ là trong lúc xoay người ông ta cũng rút ra một khẩu súng lục màu đen.

 

“Pằng!”

 

Bằng không một khi bị khóa chặt mục tiêu, ông ta chỉ có nước chết.

 

Tay súng bắn tỉa người nước ngoài này là một sát thủ nổi tiếng quốc tế tên là Sith. Ông ta giỏi sử dụng nhiều loại súng bắn tỉa khác nhau.

 

Trong giới sát thủ, ông ta tồn tại như một vị thần.

 

Ông ta chưa từng phạm phải sai lầm nào khi nhận nhiệm vụ.

 

Lần nào mục tiêu của ông ta cũng bị hạ gục bởi một phát súng, ông ta chưa từng thất thủ.

 

Hôm nay là lần đầu tiên ông ta thất thủ.

 

Dù vậy ông ta cũng không hề do dự, một phát không trúng liền rút lui.

 

“Ông muốn đi đâu?”

 

Nhưng ngay khi Sith vừa mới rời đi thì một giọng nói lạnh lẽo đột nhiên vang lên sau lưng ông ta.

 

Lúc này, Sith chỉ cảm thấy toàn thân lạnh lẽo giống như bị thần chết nhìn chằm chằm.

 

Sát khí truyền đến từ phía sau, ông ta sợ đến nỗi không dám quay đầu lại.

 

“Cậu là ai?”

 

Sith quay lưng về phía Dương Thanh hỏi.

 

“Người ông muốn giết!”

 

Giọng của Dương Thanh lạnh lẽo như đến từ địa ngục, mỗi một từ nói ra đều khiến Sith cảm thấy như đang bị lăng trì.

 

Sith cả kinh, sắc mặt tái nhợt.

 

Ở Chiêu Châu, ông ta chỉ nhận nhiệm vụ ám sát Dương Thanh.

 

Tuy không quay đầu lại để nhìn Dương Thanh nhưng từ giọng nói của Dương Thanh, Sith có thể kết luận, ma quỷ sau lưng chính là mục tiêu vừa nãy bị ông ta nhắm bắn cách đó một nghìn mét.

 

Từ lúc ông ta nổ súng bắn không trúng cho đến lúc rút lui, cả quá trình không tới mười mấy giây.

 

Nhưng chỉ trong vòng mười mấy giây này Dương Thanh lại xuất hiện sau lưng ông ta từ khoảng cách một nghìn mét. Đây là điều không thể.

 

Trong lòng Sith bỗng xuất hiện nghi ngờ, nhưng đây không phải là lúc để ông ta suy nghĩ.

 

Ông ta đột nhiên xoay người lại, chỉ là trong lúc xoay người ông ta cũng rút ra một khẩu súng lục màu đen.

 

“Pằng!”

 

Cùng lúc ông ta quay người lại, tay ông ta cũng bóp cò.


 

Sith sợ hãi không yên, tự lẩm bẩm.

 

Với thực lực bắn súng của ông ta, dù kẻ địch có đứng sau lưng, chỉ cần dựa vào giọng nói cũng có thể bắn trúng kẻ địch.