Chiến Thần Ở Rể

Chiến Thần Ở Rể - Chương 1174: 1174: Sức Mạnh Tín Ngưỡng




“Cẩn thận!”

 

Lúc này Dương Thanh mới lấy lại tinh thần, hô lên một tiếng, nhấc chân lao tới, trong chớp mắt đã xuất hiện bên cạnh Hạ Hà.

 

Lúc Hạ Hà trượt chân ngã xuống liền cảm thấy trọng tâm không ổn định, trơ mắt nhìn đầu mình càng lúc càng gần bồn tắm.

 

Nhất thời, trong lòng cô ta cực kỳ sợ hãi.

 

Góc độ mà cô ta ngã xuống rất trùng hợp, đó là úp mặt xuống đất.

 

Mà phía dưới mặt cô là thành bồn tắm.

 

Nếu như té ngã, sợ là cả khuôn mặt sẽ bị hủy. Cô ta sợ xanh mặt, thậm chí trong lòng đã nghĩ tới, nếu gương mặt cô ta bị hủy thì sau này phải làm sao?

 

Thấy gương mặt sắp va vào thành bồn tắm, Hạ Hà tuyệt vọng nhắm mắt lại.

 

“Phù !”

 

Đúng lúc này Hạ Hà bỗng cảm thấy có đôi tay ấm áp ôm mình.

 

Lúc Hạ Hà trượt chân ngã xuống liền cảm thấy trọng tâm không ổn định, trơ mắt nhìn đầu mình càng lúc càng gần bồn tắm.

 

Nhất thời, trong lòng cô ta cực kỳ sợ hãi.

 

Góc độ mà cô ta ngã xuống rất trùng hợp, đó là úp mặt xuống đất.

 

Mà phía dưới mặt cô là thành bồn tắm.

 

Nếu như té ngã, sợ là cả khuôn mặt sẽ bị hủy. Cô ta sợ xanh mặt, thậm chí trong lòng đã nghĩ tới, nếu gương mặt cô ta bị hủy thì sau này phải làm sao?

 

Thấy gương mặt sắp va vào thành bồn tắm, Hạ Hà tuyệt vọng nhắm mắt lại.

 

“Phù !”

 

Đúng lúc này Hạ Hà bỗng cảm thấy có đôi tay ấm áp ôm mình.

 

Ngay sau đó, cô ta thấy thân thể bay lên cao, hoàn toàn ở trong trạng thái nguyên thủy.

 

Cô ta đột ngột mở mắt ra, trong tầm mắt hiện lên một khuôn mặt góc cạnh sắc sảo, nhất thời cô ta không dời mắt được nữa, tâm hồn thiếu nữ run rẩy.

 

Lúc này Hạ Hà cảm thấy cả thế giới dường như biến mất, chỉ còn lại cô ta và Dương Thanh.

 

Thậm chí cô ta đã quên lúc này cô ta đang trần như nhộng.

 

Nhưng Dương Thanh không hề thưởng thức vẻ đẹp hoàn mỹ của Hạ Hà, trong mắt anh chỉ có sự lo lắng và quan tâm.

 

Nhưng đó chỉ là sự quan tâm và lo lắng dành cho bạn bè.

 

Nhưng trong mắt Hạ Hà sự quan tâm đó chính là sự yêu mến Dương Thanh đối với cô ta.

 

“Cô không sao chứ?”

 

Hạ Hà vẫn chưa cảm nhận hết sự ấm áp từ vòng tay của Dương Thanh thì phát hiện vòng ôm ấm áp kia đột nhiên biến mất.

 

Cô ta cảm thấy hụt hẫng.

 

“Tôi không sao, chỉ là đầu gối bị thương nên hơi đau”.

 

Hạ Hà cúi đầu nhìn xuống đầu gối đang chảy máu của mình.

 

Ánh mắt của Dương Thanh dời xuống phía dưới, khi tầm nhìn lướt qua không ít phong cảnh quyến rũ thì anh mới nhớ ra mình đang ở trong phòng tắm với Hạ Hà.

 

“Tôi đi ra ngoài trước”.

 

Dương Thanh vội vã quay đầu sang hướng khác, sau đó quay người đi ra ngoài

 

“Dương Thanh…”

 

Hạ Hà kêu lên, chỉ là khi vừa thốt lên tên Dương Thanh cô ta bỗng phát hiện cả người mát lạnh, lúc này mới sực tỉnh.

 

Mãi đến lúc này cô ta mới phát hiện lúc nãy cô ta đã để lộ cả cơ thể trước mặt Dương Thanh, gương mặt chợt đỏ lựng.

 

Cô ta vốn muốn gọi Dương Thanh dìu cô về giường, nhưng dáng vẻ của cô ta lúc này không tiện lắm.

 

Sau khi bình tĩnh lại, ngay cả Hạ Hà cũng cảm thấy ngạc nhiên.

 

Một lúc sau Hạ Hà mới lấy lại tinh thần, vẻ mặt cô đơn nói: “Anh ấy đã kết hôn, còn có một cô gái rất đáng yêu. Mình không nên quấy rầy hạnh phúc của bọn họ”.

 

Sau khi ra khỏi phòng tắm, trên mặt Dương Thanh nóng như lửa đốt, anh từng tuổi này rồi mà chỉ có một người phụ nữ là Tần Thanh Tâm.