Lúc đầu, sau khi Hàn Tâm Nhụy tỏ tình với Trần Thái Nhật liền rời đi vào ngày hôm sau và đi lên phía Bắc Yến Kinh để giải quyết công việc của gia đình mình.
Bây giờ nghĩ lại, hẳn là liên quan đến việc thu xếp người thừa kế của gia tộc.
Một cô gái trẻ tu luyện võ công đến độ tẩu hoạ nhập ma, nếu không có Trần Thái Nhật thì cô ấy đến mạng cũng chẳng còn.
Ý chí khổ luyện này thật đáng kinh ngạc, nhưng đằng sau chắc hẳn đã phải trải qua đủ thăng trầm của gia đình.
Các gia tộc lớn ở Yến Kinh khi xác lập người thừa kế, quy tắc bất thành văn là ưu tiên con trai trước.
Nhưng hoàn cảnh của nhà họ Hàn khá đặc biệt.
Trương Mỹ Vi là mẹ kế của Hàn Tâm Nhụy, không phải mẹ ruột.
Từ tính cách lạnh lùng và cứng rắn trước đây của Hàn Tâm Nhụy, e là cô ấy đã phải chịu rất nhiều bất bình khi ở nhà.
Một khi con trai của Trương Mỹ Vi là Hàn Vũ Bằng trở thành gia chủ kế nhiệm của nhà họ Hàn.
Trương Mỹ Vi đó khác nào biến thành “Thái hậu” của nhà họ Hàn!
Tới lúc đó, Hàn Tâm Nhụy chắc chắn sẽ trải qua nửa đời còn lại trong cảnh hoang tàn.
Từ hành vi Trương Mỹ Vi nóng lòng muốn chèn ép con gái riêng của mình có thể đoán được...
Nếu Hàn Tâm Nhụy thua, kết cục sẽ còn tồi tệ hơn Tiêu Mai năm đó.
Trần Thái Nhật thường sẽ nghĩ đến đêm hôm đó.
Hàn Tâm Nhụy tình sâu nghĩa nặng, dịu dàng thủy chung tựa như bông hoa vừa chớm nở.
Bông hoa đó khẽ khoe với Trần Thái Nhật những cánh hoa xinh đẹp và Nhụy hoa mềm mại.
Nhưng sau khi trở về Yến Kinh, cô ấy lại biến thành một bông hồng có gai.
Trong một cơ duyên, Trần Thái Nhật biết được chuyện nhà họ Hàn.
Vậy trong cuộc thi này, người chiến thắng cuối cùng phải là Hàn Tâm Nhụy!
Bằng thực lực của Trần Thái Nhật, ngay cả khi anh xông thẳng vào nhà họ Hàn, giết chết Hàn Vũ Bằng, Trương Mỹ Vi và toàn bộ đám thuộc hạ cũng là chuyện dễ như trở bàn tay.
Nhưng nếu như vậy, nhà họ Hàn sẽ trở nên hỗn loạn.
Người cùng một gia tộc lại chém giết lẫn nhau, một khi chuyện này bị khơi ra sẽ không cách nào xử lý được.
Hàn Tâm Nhụy giành được vị trí gia chủ, nhưng rất có thể sẽ rơi vào kết cục là gia đình tan nát.
Bố ruột của cô ấy - người đứng đầu nhà họ Hàn hiện tại, Hàn Việt, e là sẽ hận con gái mình suốt đời ngay cả khi ông ta phải khuất phục trước võ công của Trần Thái Nhật.
Vì vậy, cô ấy nhất định phải thắng cuộc thi này, hơn nữa phải thắng hai trên ba hiệp theo quy định của nhà họ Hàn!
Kết quả trận đấu này đương nhiên có thể nằm chắc trong tay Trần Thái Nhật.
Nhưng chỉ còn lại hai hiệp đấu, tình hình của Hình Chí Nghị và Hàn Vũ Bằng rất khó nói.
Thắng hay thua đều có thể xảy ra.
Làm thế nào để giành được quyền chủ động trong tay ở toàn bộ trận đấu?
Nằm vùng là cách tốt nhất!
Trần Thái Nhật đã đối đầu với tử sĩ đến từ bên ngoài một thời gian quá dài. Loại đối thủ nào đáng sợ nhất?
Tất nhiên là một đối thủ đang rình rập bên mình, chưa bị phát hiện.
Trần Thái Nhật giờ đã trở thành ứng cử viên nặng ký nhất trong tâm trí của Hàn Phong.
Nói cách khác, trong toàn bộ cuộc thi, tuyển thủ mạnh nhất của Hàn Phong thực ra là người của Hàn Tâm Nhụy!
Xem như là Trần Thái Nhật đã kiểm soát được cục diện trước mắt.
Chỉ là chiếc mặt nạ Genko chọn thật sự có chút khiến người ta mất tập trung.
Nhưng nhìn thấy vẻ mặt đáng thương của người đẹp Đông Đảo dễ thương đáng yêu, Trần Thái Nhật còn nói gì được nữa, anh chỉ có thể vỗ vai khen ngợi.
"Cô chọn mặt nạ này được lắm".
Đổi lại là một cái ôm nhẹ nhàng, cũng xứng đáng.
...
Vào sáng sớm ngày thi đấu, Trần Thái Nhật và Genko đeo mặt nạ, chậm rãi lái chiếc xe do Hàn Phong sắp xếp đến một trang viên ở phía Bắc Yến Kinh.
Là một gia tộc hoa lan hoàng kim, thực lực của nhà họ Hàn trong phạm vi Hoa Hạ đương nhiên là một tay che trời.
Sau khi đi qua cổng chính trang viên tường đỏ ngói vàng, xe chạy năm phút đồng hồ mới đến sàn đấu do nhà họ Hàn xây riêng.
Lúc này, khán đài xung quanh sàn đấu đã chật ních người, từ trên xuống dưới nhà họ Hàn và những người họ hàng có quan hệ huyết thống thân cận nhất đều có mặt.
Gia chủ Hàn Việt tạm thời không tới sàn đấu, Trần Thái Nhật và Genko được Hàn Phong dẫn đến một lều nghỉ ngơi được lập tạm thời.
Có một người đàn ông trẻ tóc cắt ngắn, trông mảnh khảnh yếu ớt, đôi mắt u ám vô hạn, sắc mặt điềm tĩnh, đang nghỉ ngơi ở đó.
Hàn Vũ Bằng, con trai của gia chủ nhà họ Hàn.
Đó cũng là "ông bầu" trên danh nghĩa của Trần Thái Nhật trong trận thi đấu này.
Hình Chí Nghị cũng đã đến từ sớm.
Điều khiến Trần Thái Nhật ngạc nhiên là tên nhãi này đã tiến hành một quá trình sửa đổi khá khắc nghiệt!
Hai ngày trước vì khiêu khích Trần Thái Nhật, bàn tay phải của ông ta bị anh bẻ gãy ba ngón tay, bảo kiếm cũng bị vỡ thành từng mảnh.
Thật không ngờ, Hình Chí Nghị đã làm một vòng sắt dày trên cổ tay phải của mình, sau đó hàn thẳng một lưỡi dao mới lên vòng sắt gần mu bàn tay của mình, biến tay thành một thanh kiếm!
Đây là gì chứ, người và kiếm hợp thành một?
Khoa học và công nghệ quả nhiên là lực lượng sản xuất hàng đầu. Sau khi Trần Thái Nhật điềm nhiên thoát khỏi móng vuốt của mình, bản thân và bảo kiếm lại còn bị anh đùa giỡn, Hình Chí Nghị như tỉnh ngộ.
Theo quan điểm chuyên môn của võ sĩ hàng đầu là Trần Thái Nhật, chơi theo cách này nói không chừng còn có thể nâng cao hiệu quả chiến đấu.
Nhìn thấy sự xuất hiện của Trần Thái Nhật, Hình Chí Nghị rất khiêm tốn cúi đầu để thể hiện sự tôn trọng.
Hàn Vũ Bằng nhìn lên thấy một người đeo mặt nạ “Kungfu Panda” to lớn dũng mãnh trước mặt, lập tức sững sờ, mí mắt giật liên tục.
"Anh, vị đại sư này... có thực sự đáng tin cậy không?"
Hàn Phong vội vàng cam đoan.
"Cậu chủ cứ yên tâm, đây đều là người do bà chủ sắp xếp. Cậu cũng biết đại sư Hình rồi đấy, nhưng võ công của đại sư Trần còn cao hơn cả đại sư Hình, ít nhất cũng phải đạt đến trình độ tông sư hạng chín!"
"Lần này có Hàn Tâm Nhụy là khó chơi nhất thì để cho đại sư Trần đích thân giải quyết! Cậu chủ đừng lo lắng, hai hiệp đấu kia, ha ha, cậu hiểu rồi đấy".
Vừa nghe thấy là do mẹ ruột Trương Mỹ Vi sắp xếp, Hàn Vũ Bằng cũng không nói thêm gì nữa.
Gã quay đầu lại, nhìn chằm chằm vào lều đối diện.
Đột nhiên, người thanh niên có vẻ yếu ớt nhếch miệng nở một nụ cười tàn nhẫn.
"Chị gái thân yêu, chị vẫn còn chưa rõ à, lần này, chị không thắng nổi đâu".
Trần Thái Nhật cau mày nhìn người thanh niên có vẻ yếu ớt trước mặt qua lớp mặt nạ.
Chẳng lẽ gã vẫn còn sự sắp xếp khác?
Không quan trọng, dù sao có mình ở đó, sẽ không xảy ra chuyện gì đâu.
Ánh mắt anh lướt sang căn lều ở phía đối diện.
Còn có một người quen.
Hàn Vạn Lý!
Chính là người bị nhà họ Lục hoàng kim hạng bốn hạ độc trên máy bay!
Cũng chính vì anh ta mà Trương Mỹ Vi mới có thể tìm ra mình.
Dáng người cao lớn thô kệch, sắc mặt đỏ bừng, lúc này mới khôi phục tỉnh táo, anh ta thản nhiên ngồi ở chỗ đó, cơ bắp cuồn cuộn, khí thế bừng bừng, xem ra đã có thực lực của một võ sĩ đỉnh cao hạng sáu rồi...
Một người đàn ông khác khoảng bốn mươi tuổi, sắc mặt nhợt nhạt, tóc lòa xòa, mặc áo dài truyền thống quấn chặt, không nhìn thấy vũ khí, để râu xồm xoàm.
Cô ấy đứng đó, mảnh mai, như một bông sen tuyết chói lọi trên một bức tường đá.
Sự mềm yếu, cuồng nhiệt và ám ảnh của đêm hôm đó hoàn toàn vụt tắt.
Bây giờ cô ấy là nhân vật chính của mọi người.
Võ sĩ cao cấp trẻ tuổi nhất nhà họ Hàn, một trong những võ sĩ mạnh nhất hiện nay.
Đôi mắt của Trần Thái Nhật nheo lại.
Hàn Tâm Nhụy đã thực sự tu luyện đến hạng tám rồi!