Chiến Thần Bất Bại

Chương 5180-5181




Chương 5180

Về phần tinh hoa sinh mệnh, có thể giúp người sử dụng nâng cao tinh thần lực, sau khi đạt tới cấp Chuẩn Thánh, tinh thần lực của một người quyết định thực lực mấu chốt của người đó!

Ba loại tinh hoa của trời đất này là điều mà mọi võ giả đều mơ ước!

Bất kể là ai, nếu muốn nâng cao thực lực lên một tầng cao hơn nữa, cũng không thể không có ba loại tinh hoa này!

Nhưng muốn có được ba loại tinh hoa này cũng không phải chuyện dễ, cho dù là suối máu, động Vạn Thi hay vùng đất chết, đều có sinh vật hùng mạnh canh giữ!

Trong suối máu là Xác Máu vạn năm, sức chiến đấu của nó mạnh đến mức cao thủ cảnh giới Chuẩn Thánh cấp bảy cũng không dám một mình đối đầu với nó!

Kỵ Sĩ Tử Vong trong động Vạn Thi càng mạnh mẽ hơn, vô số thiên tài của Chư Thiên Thần Giới đều chết dưới tay Kỵ Sĩ Tử Vong!

Vùng đất chết được canh giữ bởi vô số cốt binh, tất cả đều có thực lực Chuẩn Thánh cấp ba trở lên,nếu muốn lấy được tinh hoa sinh mệnh thì khó như lên trời!

“Các vị, ba nơi này đều chứa vật bảo vật vô giá, dù lấy được cái nào, thực lực của các vị đều sẽ tăng lên rất nhiều!” Đông Hoàng Thái Nhất mỉm cười nói.

Hắn vừa dứt lời, sắc mặt đám người thiếu cung chủ lập tức trở nên khó coi.

Không phải bọn họ không có hứng thú với ba loại bảo vật này, mà là trước đó Tiêu Chính Văn đã nói với mọi người rằng cho dù là bảo vật gì, dù hoàn cảnh nguy hiểm như thế nào, đều phải lấy bảo vật ra đưa cho Tiêu Chính Văn!

Nói cách khác, ngay cả khi họ liều mạng để có được cả ba bảo vật, thì cuối cùng người được lợi đều là đám người Tiêu Chính Văn!

Đây cũng là lý do tại sao mấy người bọn họ vẫn luôn không muốn hỏi Tử Vong Cốc có những loại bảo vật nào, bởi vì ngay cả khi họ liều mạng lấy được những bảo vật đó, cuối cùng một cọng tóc cũng chẳng có được!

“Ba loại tinh hoa này tuy rằng giúp nâng cao rất nhiều thực lực, nhưng mỗi một nơi đều tràn ngập nguy hiểm…”

“Anh Đông Hoàng, nếu nguy hiểm như vậy, chúng tôi thà không cần còn hơn!” Hoa Phi Thiên vội vàng cắt ngang lời nói của Đông Hoàng Thái Nhất.

“Thiếu cung chủ quá lo lắng rồi, ba loại tinh hoa này khó có được nhưng cũng không phải không có cơ hội, hơn nữa bất kỳ loại tinh hoa nào cũng có thể giúp các vị có biến hóa long trời lở đất!”

“Nếu bây giờ bỏ lỡ không phải rất đáng tiếc sao?” Tải ápp Һσlа để đọc full và miễn phí nhé.

Đông Hoàng Thái Nhất đã nhầm tưởng rằng đám người Hoa Phi Thiên không hiểu tác dụng kỳ diệu của ba loại tinh hoa này, vì vậy hắn lại giải thích một lượt.

Không chỉ sắc mặt của Hoa Phi Thiên trở nên cực kỳ khó coi, mà ngay cả đám người thiếu cung chủ cũng nghiến răng nhìn chằm chằm Đông Hoàng Thái Nhất, hận không thể đánh hắn một trận cho hả giận!

“Chỉ là vì khắp nơi đều có nguy hiểm, nên Võ thế tử không nên mạo hiểm, bằng không nếu xảy ra sơ suất thì mất lại nhiều hơn được!” Đông Hoàng Thái Nhất quay đầu nhìn về phía đám người Võ Anh Hào nói.

Tất nhiên, hắn không phải suy nghĩ cho sự an toàn của Võ Anh Hào, mà là không muốn đám người Võ Anh Hào và Tiêu Chính Văn lấy được loại bảo vật này!

“Tôi cũng đang có ý này, nếu nguy hiểm như vậy thì chúng tôi cũng không nên tham gia!” Võ Anh Hào mỉm cười thần bí nói.

Đừng nói Đông Hoàng Thái Nhất không muốn bọn họ tham gia, dù Đông Hoàng Thái Nhất mời bọn họ đi, Võ Anh Hào cũng tuyệt đối sẽ không đi!


Chương 5181:


Tử Hoàn né sang một bên theo bản năng, nhưng bóng dáng của Tiêu Chính Văn lại biến mất, giây tiếp theo, một chưởng ấn đã xuất hiện sau lưng Tử Hoàn.


Tử Hoàn vội vàng né tránh, mặc dù tránh được đòn này, nhưng Tiêu Chính Văn lại đấm vào vai trái của ông ta.


“Phụt!”


Chỉ một cú đấm đã khiến xương vai của Tử Hoàn vỡ vụn, phun ra một ngụm máu, cả người bay lên, đập nát một ngọn núi phía sau.


Cảnh tượng trước mắt khiến Thiên Kiếm Thánh Quân kinh ngạc.


Vừa rồi Tiêu Chính Văn còn bị bao vây, sát khí uy hiếp khắp nơi. Nhưng bảy người họ liên thủ không những không thể đả thương Tiêu Chính Văn, mà còn khiến Tử Hoàn suýt chút nữa mất mạng.


Chỉ riêng điều này thôi cũng đủ chứng minh kinh nghiệm chiến đấu của Tiêu Chính Văn không thua kém gì những lão quái vật này, điều này thật không thể tin nổi!


Dưới tình huống như vậy, Tiêu Chính Văn không hề bỏ chạy, cũng không hề chống đỡ, mà là không ngừng tấn công bọn họ.


Bản tính này đáng sợ đến mức nào?


Sau khi vai của Tử Hoàn bị Tiêu Chính Văn đấm nát, đám người Tử Dư cũng tung đòn tấn công dày đặc như mưa về phía Tiêu Chính Văn.


Tiêu Chính Văn lúc này đã tiêu hao hết sát khi xung quanh, khí tức cả người cũng giảm xuống.


Đám người Cổ Vạn Giới cũng lợi dụng khoảng trống này để thiết lập trận pháp vạn cổ để bao vây Tiêu Chính Văn.


“Giết!”


Tử Cống cũng phẫn nộ hét lớn, gia nhập vào đoàn chiến.


Cao thủ Chuẩn Thánh ra tay không hề do dự, chỉ cần hơi bất cẩn cũng sẽ đứng bên bờ sinh tử.


Tử Hoàn đang bị thương cũng cố gắng chịu đựng, xông về phía Tiêu Chính Văn.


Giữa trời đất, vô số sợi tơ dày đặc trói chặt Tiêu Chính Văn tại chỗ như con chim sơn ca vướng vào mạng nhện.


“Tiêu Chính Văn, hôm nay cậu nhất định phải chết!”


Tiêu Chính Văn không chỉ bị sợi tơ vô hình trói chặt không thể nhúc nhích, mà còn vì cú đánh vừa rồi, da thịt khắp người đều bong ra.


Cơ thể của anh không thể chịu đựng được sức mạnh đáng sợ này, bắt đầu lìa ra.


“Ầm!”


Vô số đòn tất công hủy diệt trời đất đánh về phía Tiêu Chính Văn.


Lúc này, đối mặt với đòn tấn công hợp lực của bảy vị cao thủ, ngay cả Mã Vương Gia cũng khiếp sợ.


Ngay cả nhân vật lớn mạnh mẽ đến đâu cũng không thể chịu nổi đòn tấn công này chứ đừng nói đến Tiêu Chính Văn đã hao hết sức lực.


Huống chi lúc này khí tức của Tiêu Chính Văn đã không ổn định, đối mặt với tình thế chết chóc này, căn bản là không còn cách cứu vãn.


“Phá!”


Lúc mọi người đều cho rằng Tiêu Chính Văn sẽ chết thì Tiêu Chính Văn hét lớn.


Sát khí đáng sợ tạo thành vòng xoáy khổng lồ xung quanh Tiêu Chính Văn, âm thanh rồng gầm rung chuyển cả chín tầng mây.


Một bóng hình khổng lồ xuất hiện trên bầu trời, cắt đứt tầng tấc sợi tơ dày đặc.


Toàn thân Tiêu Chính Văn được bao bọc trong luồng ánh sáng đỏ thẫm, đó chính là ma đạo mà Xi Vưu tu luyện, cũng là chiến đạo mà người người khiếp sợ.


Tinh thần chiến đấu vô hạn hóa thành sức mạnh hữu hình, dường như Tiêu Chính Văn đang chuẩn bị cho đòn cuối cùng.


Bùm!


Bỗng chốc, khí tức của Tiêu Chính Văn tăng lên, lúc này, tất cả mọi người đều cảm nhận được khí tức chết chóc cận kề, lần lượt lùi về phía sau.


“Cậu ta đã kiệt sức rồi, không thể cho cậu ta thời gian hồi phục!” Cổ Vạn Giới hét lên với Thiên Kiếm Thánh Quân.


“Giết!”


Cụ tổ Diệm Thiên tung đòn tấn công, cả bầu trời hóa thành biển lửa màu xanh, rơi xuống.


Tiêu Chính Văn ngước lên nhìn bầu trời đầy lửa xanh, trong mắt chỉ có sự kiên định và quyết tâm.


“Vụt!”


Thanh giáo dài Liệt Long màu đỏ bay ra, va chạm với ngọn lửa xanh đầy trời.


Lực đạo này quá mạnh mẽ, khiến cơ thể Tiêu Chính Văn gần như sụp đổ.


Nhìn thấy trên người Tiêu Chính Văn có vô số vết thương sâu tận xương, Tử Cống chế nhạo: “Cậu ta xong đời rồi!”


Cùng lúc đó, Thiên Kiếm Thánh Quân cũng ngừng tấn công, ánh mắt của mấy người họ đều đổ lên người Tiêu Chính Văn.


Nói cách khác, bây giờ bọn họ không cần tấn công Tiêu Chính Văn nữa, với tình trạng bây giờ của Tiêu Chính Văn, cơ thể của anh sẽ bị phân giải trong chốc lát.


“Diệt thế lôi kiếp!”


Tiêu Chính Văn dùng chút sức lực cuối cùng để gầm lên.


“Bùm bùm bùm!”


Mây đen đột nhiên bao phủ bầu trời, ánh điện dày đặc như cây đại thụ đan xen giữa mây đen!


“Diệt thế lôi kiếp?”


“Anh Tiêu đang làm gì vậy?”


“Phát động diệt thế lôi kiếp thì cả địa cầu cũng sẽ biến thành tro bụi!”


Lúc này, mọi người đều nhìn Tiêu Chính Văn trong hư trong với vẻ khó hiểu.


Có thể nói, từ trước đến này chỉ có Phục Hi thời thượng cổ sử dụng diệt thế lôi kiếp.


Một đạo diệt thế lôi kiếp đã khiến các loài khủng long và nhiều sinh vật cổ đại khác tuyệt chủng, biến thành tro bụi ngay lập tức.


Tiêu Chính Văn lúc này lại triệu hồi diệt thiên lôi kiếp bằng một tiếng gầm.


“Tiêu Chính Văn đang liều mạng để bảo vệ Hoa Quốc!”


Lúc này, Võ Thí Thiên nhìn lên bầu trời, khe khẽ thở dài.


“Hừ! Diệt thiên lôi kiếp? Cậu hy sinh bản thân chỉ vì lũ kiến này sao? Cậu làm vậy không đáng!” Tử Hoàn nghiến răng nghiến lợi quát lớn.