Chiến Thần Bất Bại

Chương 5073




Chương 5073

Trước mặt đâu chỉ có ngàn vạn người.

Gần như cả Đông Vực, tất cả các thế lực lớn đều đã nghiêng về phía nhà họ Khổng, cộng thêm cả Thánh Giáo Đình ở phương tây và gia tộc Zesis.

Cho dù là hợp lực cả nước Ngụy thì cũng không thể chống lại nổi!

Lúc mọi người đang lo lắng thì đột nhiên những ngọn núi rung chuyển.

Mặt đất của thành Thiên Khu đột nhiên dâng cao trăm mét, ở trung tâm quảng trường, một ngọn núi đất đen như mực trồi lên từ mặt đất.

Một dòng sông máu chảy trên ngọn núi, xung quanh là cây sắt hoa đồng.

Ở chính giữa đỉnh núi, hàng trăm cây sắt hoa đồng cùng nâng đỡ một chiếc ngai vàng khảm bảo thạch đủ màu sắc.

Đối mặt với cảnh tượng trước mặt, Trần Phong chỉ mỉm cười khinh thường, vung kiếm chém Tiêu Chính Văn.

Con hổ dưới chân hắn hóa thành vô số tia sáng trắng, đâm thẳng về phía Tiêu Chính Văn.

Đường kiếm của hắn không chỉ nhanh nhạy mà còn mang theo sát khí mạnh mẽ, có uy lực chém đứt trời đất.

Sau đó vô số tia sáng trắng kia chặn tất cả các lối thoát của Tiêu Chính Văn.

“Tiêu Chính Văn, lần trước ở âm phủ, anh đã lợi dụng tôi, hôm nay anh nhất định phải chết!”

Một kiếm chém ra, Trần Phong tựa như đã nhìn thấy cảnh tượng Tiêu Chính Văn chết dưới kiếm của mình, trong mắt lộ vẻ hưng phấn.

Nhưng lúc mọi người đều cho rằng Tiêu Chính Văn sẽ chết thì một màn sương đen cô lập hết mọi thứ xung quanh.

Nhát kiếm của Trần Phong chìm vào màn sương đen, giống như một con bò chìm xuống biển, không một tiếng động.

Hàng vạn tia sáng kia sau khi tiến vào màn sương đen cũng biến mất không tăm tích.

Cái gì?

Lúc này, tất cả mọi người đều vô cùng kinh ngạc, bởi vì đòn tấn công có thể hủy diệt trời đất của Trần Phong lại bị làn khói đen xung quanh Tiêu Chính Văn hóa giải một cách nhẹ nhàng như vậy.

Điều quan trọng nhất là mọi người đều nghĩ ngay đến màn sương đen đang sợ khi âm phủ tiến công vào vùng ngoài lãnh thổ.

Lẽ nào là âm phủ?

Lúc này, mọi người đều kinh ngạc.

Khí tức của âm phủ đã chặn đòn tấn công đáng sợ của Trần Phong, hơn nữa còn cô lập Tiêu Chính Văn với toàn bộ vùng ngoài lãnh thổ.

Tiêu Chính Văn ngồi trên ngai vàng, khoảnh khắc Tiêu Chính Văn ngồi xuống, khí tức cả người lập tức thay đổi, như thể một vị Quân Vương vừa giáng thế.

Cùng lúc đó, núi Thiết Vi bên dưới ngai vàng lại phát ra tiếng động lớn, vô số sương đen tỏa ra.

Khi màn sương đen bốc lên, vô số thứ đáng sợ lao ra khỏi mặt đất.

Một tấm bia cổ không chữ bay qua bầu trời.

Tà khí bao trùm khắp nơi, ngay cả mười vị thiên tài trong Chư Thiên Thần Điện cũng không tránh nổi.