Chiến Thần Bất Bại

Chương 4959




Chương 4959

Sở dĩ ông ta dùng chưởng đánh với Tiêu Chính Văn là vì cảnh giới của ông ta cao hơn Tiêu Chính Văn, thế nên một chưởng này có thể khiến Tiêu Chính Văn không thể thoát được.

Nhưng Tiêu Chính Văn bá đạo đến mức nào?

Đối mặt với một chưởng tuyệt thế của ông ta, anh lại không hề nao núng mà thẳng thừng vung đòn nghênh đón, ngược lại Tiêu Chính Văn chiếm ưu thế trong trường hợp này.

“Không thể nào! Tuyệt đối không thể! Cậu chỉ là một hậu bối, sao có sức chiến đấu mạnh như thế?”, mấy trợ thủ còn lại của nhà họ Trần đều tức giận nói.

Một trợ thủ trong đó tay cầm thanh kiếm này vung lên trời lao về phía Tiêu Chính Văn giống như một con rồng màu trắng bạc.

Đòn tấn công này có thể gọi là tuyệt thết Nhưng Tiêu Chính Văn không hề sợ, vung tay lên, kiếm Tần Vương đã năm trong tay anh, sau đó vung một kiếm ra gần như chém đứt trời đất, uy lực diệt thế tung lên.

Đòn tấn công có khí thế vô biên.

Mặt đất dưới chân Tiêu Chính Văn gân như nứt ra một khe hở sâu không thấy đáy, thoáng chốc đất núi rung chuyển như thể trời đất đang lắc lư.

Tiêu Chính Văn đánh một cú, thanh kiếm dài trong tay trợ thủ nhà họ Trần đứt gãy thành vô số mảnh sắt rồi văng ra trên không trung, cánh tay cầm kiếm của ông ta cũng nổ tung.

Cùng lúc đó lại có thêm một trợ thủ nhà họ Trần cầm tòa tháp sắt thẳng lên trời rồi đánh tới.

Tiêu Chính Văn thậm chí còn không quay đầu lại, chỉ giơ ngón tay lên.

Rầm.

Xung quanh xuất hiện một vầng sáng màu trảng bạc, ngón tay này làm chấn động cả vũ trụ, thậm chí ngay cả không gian cũng bắt đầu méo mó.

Bụp.

Một tiếng động vang lên, tháp sắt cao vạn trượng đó sụp đổ.

Ông ta còn chưa kịp hoàn hồn, Tiêu Chính Văn đã tiến đến một bước, mang theo vô số tàn ảnh đánh thẳng đến chỗ trợ thủ nhà họ Trần này.

Mỗi bước đi của Tiêu Chính Văn sẽ hiện rất nhiều hoa sen màu vàng, ánh sáng tỏa ra xung quanh, tất cả chiêu thức của sáu trợ thủ nhà họ Trần đều bị hóa giải không còn gì vào ngay lúc này.

“Chân bước hóa hoa sen vàng? Quy Chân?”

Trợ thủ dẫn đầu đó không dám tin nhìn Tiêu Chính Văn.

“Xem như ông biết nhiều đấy”.

Tiêu Chính Văn cười khẩy, sau đó tiến ra một bước.

Âm!

Ánh sáng màu vàng gần như che phủ khắp màn trời, uy lực khủng khiếp từ trên trời rơi xuống bao phủ mấy trợ thủ nhà họ Trần trong uy lực khủng khiếp đó.

“Phụt!”

Sáu người đều nôn ra máu cùng lúc.

Mọi người hoảng sợ nhìn Tiêu Chính Văn.

Anh chưa đến ba mươi tuổi mà đạo cảnh sao có thể cao như thế?

Chỉ một bước đã sắp khiến trời đất vũ trụ trên đỉnh đầu họ sụp đổ.