Vì những hoạt động vẫn còn tồn đọng lại trước khi xin nghỉ phép về việc dưỡng thai thì Y Giang vẫn đi quay phim như bình thường.
Tối nay cô cũng được mời đến tham dự một tiệc của một đạo diễn gạo cội trong giới.
Ngay buổi sáng khi ngồi ăn cùng Austin, Y Giang cũng đã đề cập với anh đến việc mình sẽ đi tham dự tiệc:
- Aus này.
- Hửm?
- Tối nay em phải đi dự tiệc, anh chịu khó đến nhà Nhất Thiên với Tinh Tuyết ăn được không?
Austin vừa nghe xong, anh liền ngẩng đầu lên quan sát cô một lượt. Ánh mắt như đang muốn dò xét xem cô đang nghĩ gì.
- Sao vậy? Mặt em có dính gì à? - Y Giang bất giác đưa tay xoa lên mặt mình.
- Không có. Chỉ là em đang có thai, đi lại như vậy không thích hợp cho lắm. Hay là ở nhà đi nhé?
Biết ngay Austin sẽ lấy lí do như vậy. Dù cô không mang thai thì anh cũng sẽ kiếm lí do khác để cho cô ở nhà với anh cho bằng được.
Nhưng cô chỉ lắc đầu rồi mỉm cười với anh:
- Không sao, em có hỏi bác sĩ rồi. Hiện tại vẫn đi lại bình thường, chú ý kĩ đến giờ giấc với đồ ăn là được rồi.
Thấy Y Giang vẫn có vẻ quyết tâm muốn đi. Thế nào đó trong đầu anh lại nảy ra suy nghĩ lóe sáng lên. Vậy là liền gật đầu với cô:
- Vậy thì em nhớ cẩn thận đấy. Với lại về sớm, biết chưa?
- Em biết rồi. Anh còn dặn em mấy điều này. Sao không thay vì dặn em, anh đổi sang dặn anh ý.
Y Giang bắt đầu trêu đùa Austin.
Anh lúc nào cũng ham chơi, tính nết trẻ con chả bao giờ thay đổi được. Hễ tí bảo đi chới đến nhà Nhất Thiên rồi bay biến mấy cho tới khi cô gọi anh về thì khi đó anh mới gấp rút để về. Nếu không gọi chắc anh ở chỗ chơi quên đường về luôn mất.
Buổi tối đến, Ánh Hoa đã đến nhà để đưa Y Giang đi.
Đi vào thấy nhà có mình Y Giang nên quan tâm hỏi:
- Chồng em đi làm à?
- Không đâu chị. Anh ấy nói là đi chơi á. Mà không cần quan tâm đâu, lát em gọi thì về ngay ấy mà.
- À, ừ thôi nhanh đi. Bữa tiệc tám rưỡi sẽ bắt đầu. - Ánh Hoa bắt đầu thúc giục Y Giang.
Y Giang thấy vậy mà cũng lấy đôi giày bệt màu trắng ra đi vào rồi cùng Ánh Hoa ngồi lên xe để rời đi.
Bữa tiệc được tổ chức tại nhà hàng năm sao. Nhận viên từ ngoài cổng đi vào đã đón tiếp vô cùng cẩn thận. Cho tới khi vào bên trong, Y Giang được mời đứng lại để chụp ảnh rồi mới đi vào bên trong.
Vì đây là một bữa tiệc hóa trang nên mọi người trước khi bước vào tham dự bữa tiếc sẽ được đeo một chiếc mặt nạ.
Nhân viên phục vụ cầm khay đựng mặt nạ, vừa thấy Y Giang liền đưa cho cô một cái. Y Giang cũng gật đầu cảm ơn rồi đeo vào.
Đi vào bên trong, khung cảnh cũng đặc sắc quá rồi. Người nào ngày nấy cũng hóa trang tuyệt đẹp, mà không đẹp thì cũng là độc lạ và hết sức sáng tạo.
Hôm nay, Y Giang chọn cho mình một chiếc váy màu trắng dài đến tận dưới mắt cá chân, chỉ nhìn được một chút đế giày của cô. Chiếc váy tính từ phần bụng trờ xuống đều rộng rãi kiểu dáng babydoll nên có thể dễ dàng che đi chiếc bụng nhỏ đang hơi nhô lên của cô. Phần ngực ôm sát, được thiết kế là hai dây bản to để buộc nơ cho hai bên vô cùng đáng yêu.
Nếu chỉ như vậy thì Y Giang quả thực sẽ nhạt nhòa trong đám đông người có sức tưởng tượng vô cùng độc đáo này. Trên đầu có gắn một vòng trang trí theo kiểu cổ nhưng vẫn có một vài nét của hiện đại. Một bên mắt trái của cô có gắn vài bông hoa nhỏ ở gò má làm tăng thêm độ nổi bật trên gương mặt chỉ đánh mỗi son dưỡng của cô. Bộ trang sức gồm một đôi hoa tay và một chiếc vòng cổ là điểm đáng chú ý đầu tiên trên người Y Giang. Đây là trang sức gia truyền của gia tộc Mahone. Y Giang không định đeo đi để khoe mẽ, nhưng vì Austin nói muốn cô đeo đi vì thế nên cô mới đeo.
Trên tay là chiếc nhẫn đính hôn của thương hiệu Bvlgari. Chiếc nhẫn màu vàng thanh lịch, vô cùng phù hợp với Y Giang.
Cô đứng ở gần bàn để đồ ăn, nhìn mọi người nhộn nhịp chào hỏi nhau, cô thì vui vẻ ăn mấy cái bánh ngọt gần đó.
Cho tới khi chủ nhân bữa tiệc xuất hiện, Y Giang mới đưa mắt nhìn lên sân khấu.
Sau một tràng giới thiệu và cả việc giao lưu bên dưới thì là màn khiêu vũ chọn bạn để có thể tháo bỏ mặt nạ cho nhau.
Y Giang cảm thấy không hứng thú cho lắm, nên cô kéo ghế đến gần bàn để ngồi ăn cho tiện.
Nhưng chẳng biết từ bao giờ, đám đông lại bắt đầu xúm lại một chỗ vì hiện tượng gì đó. Chưa gì đã chuyển hướng sang Y Giang.
Cô đang ăn, tự dưng có cảm giác hàng nghìn con mắt đổ dồn về phía mình. Tay đang cầm bánh cũng vô thức đặt xuống mà ngước lên.
Một bàn tay đưa ra khiến cô bất ngờ.
Người đàn ông trước mắt... quá đỗi hoàn hảo rồi. Không có điểm nào đáng để chê trách. Ngay cả con người ít chú ý đàn ông như Y Giang cũng phải đơ mất vài giây trước mặt người đàn ông này.
Anh ta mặc chiếc quần âu đen có vài sợi chỉ nhỏ ánh kim, đôi giày bóng loáng. Chiếc áo sơ mi đen bên trong thích tự do nên tháo bỏ hai chiếc cúc đầu. Để lộ chiếc vòng có mặt đã hình tam giác, bố cục điêu khắc trên đó có vẻ rất tỉ mỉ. Chiếc áo vest bên ngoài màu đen và điểm đáng chú ý chính là độ lấp lánh trên áo. Từ phần vai trở xuống đến ngực đều đính những kim tuyến lấp lánh, ngôi sao sáng ngời vô cùng đẹp mắt.
Điểm đáng chú ý nữa chính là mái tóc bạch kim của anh. Làm da đã trắng, cộng thêm từ mái tóc bạch kim càng làm anh nổi bật hơn cả.
Mùi hương bạc hà làm đầu óc Y Giang thoải mái hơn là những mùi nước hoa sặc sụa kia.
Cô đã đơ mất máy giây, cho tới tận khi người đàn ông đó lên tiếng thì khi đó cô mới giật mình hồi thức lại.
- Cô không phiền nếu tôi mời cô một bài chứ?
Giọng nói có chút quen thuộc, giống như đã từng gặp ở đâu rồi, chỉ là cô vẫn còn mông lung chưa rõ ràng.
Nhưng rồi Y Giang vẫn đồng ý vì phép lịch sự tối thiểu. Cũng vì xung quanh quá nhiều người để ý tới hai người họ, cô không chấp nhận thì anh sẽ rất mất mặt. Vì thế, giữ thể diện cho nhau nên Y Giang đã đồng ý khiêu vũ với người đàn ông này.
Trong lúc khiêu vũ, người đàn ông hay đặt tay qua cả hông của cô để vòng tay qua gần chạm đến rốn cô. Giống như muốn kéo cô lại gần với mình hơn vậy.
Y Giang thấy rất bất tiện, cuối cùng cô vừa khiêu vũ còn phải vừa nhắc nhẹ anh:
- Xin lỗi nhưng tôi hiện tại là phụ nữ có chồng, hơn nữa tôi đang mang thai. Có thể hết bản nhạc này tôi xin phép rời khỏi sàn nhảy được chứ?
Người đàn ông đó im lặng hồi lâu, cuối cùng liền gật đầu:
- Ừm... phụ nữ có thai nên ở nhà mới phải.
Y Giang tưởng rằng người đàn ông đang nghĩ cô ham chơi bời nên liền giải thích:
- Không phải... đây cũng là bữa tiệc cuối để tôi nghỉ dưỡng thai rồi. Vì đạo diễn với tôi cùng có dự án phim chung, nên tôi mới đến để tham dự thôi.
- Ah, ra vậy.
Chẳng mấy chốc bản nhạc kết thúc, Y Giang vậy mà liền vội rời khỏi người đàn ông này. Nhưng cô còn chưa đi, anh liền giữ tay cô lại. Hai tay ôm eo cô, nụ cười trên môi càng đậm hơn.
- Hết bữa tiệc này, cô có muốn là người cởi bỏ mặt nạ giúp tôi không?
- À... Cái này... Anh có thể nhờ cô gái khác được không?
Ngẫm nghĩ ngồi lâu, người đàn ông lại nói:
- Như vậy thì vợ tôi sẽ ghen mất. Cô ấy không thích người tôi có mùi hương của người phụ nữ nào khác nữa đâu.
- Cái này thì tôi cũng là...
Chợt Y Giang dừng lại khoảng vài giây, nhìn kĩ lại, dáng dấp này, cả bàn tay, đôi môi, ánh mắt và cả giọng nói. Là Austin?!
Y Giang liền kiễng chân chưa gì đã tháo bỏ mặt nạ người đang ôm mình dù tiết mục tháo mặt nạ cho nhau còn chưa diễn ra.
Gương mặt tinh xảo sau lớp mặt nạ đó, Y Giang liền nở nụ cười tươi hơn. Ban nãy cô còn tưởng là người lạ mặt, vì thế từ nãy cho tới khi tháo mặt nạ của Austin ra thì cô vẫn căng cứng người không dám động chạm quá nhiều.
- Anh... sao anh được đến đây vậy?
Austin liền nâng một tay của Y Giang lên, hôn nhẹ lên ngón tay cô, bàn tay còn lại cầm tay, tựa như để khoe với cả bàn dân thiên hạ rằng họ đang đeo nhẫn cưới vậy.
Ngẩng đầu lên nhìn Y Giang, Austin liền kéo cô vào ôm hôn khiến mọi người xung quanh cũng phải ngớ người ra.
Y Giang xấu hổ khi thể hiện tình cảm ở những nơi đông người như vậy. Vì thấy mà hai má và cả hai tai đều đỏ lên. Liền đẩy anh ra.
- Đến để hộ tống phu nhân Mahone về, không được sao? - Austin ôm lấy Y Giang nói thần vào tai cô.
Lúc này trong lòng cô cũng hiện nhiều cảm xúc của hạnh phúc, không thể đo đến được hết.
Hai người sau màn chào hỏi "người lạ" thì lại tiếp tục nhảy. Lần này đã tiến triển tốt hơn, tất cả đều hoàn hảo khi cả hai cũng sánh bước nắm tay nhau để nhảy.
Mọi người lúc này mới biết, đây là vợ chồng. Họ thấy hai người này đều quá hoàn hảo. Đúng thật là sinh ra là để dành cho nhau.
Kết thúc bữa tiệc, Austin lái xe để đưa Y Giang trở về nhà. Trên đường cô thích thú nhìn tóc anh, thi thoảng còn đưa tay hất tóc anh ra đằng sau.
- Anh nhuộm từ lúc nào đấy?
- Hả... à trưa nay. Tại em bận ở công ty nên anh đã tranh thủ thời gian đó để đi nhuộm luôn.
- Ồ, cũng đẹp lắm nha.
- Đương nhiên, để phù hợp với màu tóc của em, anh đã phải nhờ cả nhân viên chỗ đó tư vấn đấy.
Y Giang cảm thấy có chút buồn cười. Cũng đâu phải chỉ có việc nhuộm tóc là anh nhờ cả nhân viên trong quán. Có những lần cô nhờ anh đi mua đồ, anh đã nhờ hết người này đến người kia để lựa xem cái nào tốt hơn để lấy. Cô còn lạ gì tính của anh nữa. Cũng chỉ biết cười trong thời điểm này thôi chứ biết làm sao.