Chiến Lược Theo Đuổi Minh Tinh Hạng A

Chương 82: Y Giang giận dỗi




Việc quay trở về như này đã là vượt quá kì tích. Vậy mà Austin còn thấy Zane ra lệnh cho người của mình tập cường độ cao hơn nữa. Căn bản vì trận chiến vừa xảy ra, vẫn còn nhiều người lúng túng khi xử lý tình huống. Vì thế mà việc tạp cường độ cao khi quay trở về là không tránh khỏi.

Austin và Kaylin hiện tại cũng đang dưỡng thương ở nhà. Chỉ có điều Austin sắc khỏe vốn đã rất tốt, một viên đạn của Zane vào bắp chân thì chưa khiến anh chết được. Nhưng tên đó lại quá tàn nhẫn với Kaylin, bắn ở đâu không bắn, lại chọn vào vị trí gần tim. Hiện tại cô đang điều trị riêng biệt trong phòng đặc biệt tại bệnh viện của gia tộc Anthony. Dù biết hắn ta sẽ chẳng để Kaylin chết dễ dàng vậy đâu, nhưng Austin vẫn tức chứ. Đứa em gái anh trân quý bao nhiêu, hắn ta lại tàn nhẫn mà ra tay bấy nhiêu. Để rồi anh xem, hắn ta được vậy trong bao lâu. Đến lúc nhờ anh làm quân sư tình yêu thì đừng mơ anh giúp. Để em gái anh chịu thiệt, anh cũng muốn cho cậu ta chịu thiệt xem phản ứng ra làm sao.

Trong những ngày nghỉ dưỡng thương, Austin chỉ nằm dài trên giường hay sofa ở dinh thự của Mahone. Căn bản là ở đây, anh được đối đãi đúng chuẩn ông hoàng của nhà. Mẹ anh vì thấy anh bị thương mà cũng chăm sóc tận tình rất nhiều.

Vốn dĩ muốn rời đi để gặp Y Giang sớm hơn, nhưng anh đâu chỉ có mình vết thương ở bắp chân. Việc đấu đá mà không có bị thương thì chỉ có thánh thần mà thôi. Anh cũng là người thường, có da có thịt, chỉ là giỏi chịu đau, chứ không phải anh có sức mạnh siêu nhiên gì mà không bị tổn hại dù chỉ một chút.

Chính vì như vậy mà Austin vẫn chưa thể đi đến gặp Y Giang được anh.

Chợt liền nhớ ra là có thể gọi điện cho cô, nhưng số của cô... cũng đâu phải là giống trong mơ đâu. Nghĩ một hồi lâu, cuối cùng liền mở fanpage của cô để liên hệ.

Chờ đợi cả một ngày dài, cuối cùng thì cũng có hồi đáp. Nhưng bên đó vẫn chẳng tin được là anh, vì vậy nên anh liền chụp cho xem một bức ảnh hiện tại của mình.

Chỉ là một bức thì có hơi kiệm lời... Austin đã chụp rất nhiều, hết phong cách này rồi lại đến phong cách khác. Thậm chí còn hỏi người làm trong nhà, sau đó lại quyết định gửi hết ảnh đi.

Bên phía Y Giang, Ánh Hoa là người cầm tài khoản fanpage vì thế nên từ nãy đến giờ cô đều là người nhắn. Cho đến thời điểm hiện tại khi Austin gửi ảnh thì cô mới chắc chắn. Nhưng vẫn là cho một số sim dùng một lần trước. Sau đó liền lưu số của anh vào mà đưa cho Y Giang. Bởi vì cô biết Y Giang cũng đang mang chờ người đàn ông nào đó tên là Austin.

Cầm lấy điện thoại, Austin hí hưởng ấn gọi. Y Giang từ đầu dây bên kia cũng ấn nghe, nhưng cô vẫn im lặng không nói gì. Vì thế nên Austin đã nói trước:

- Giang à, thật sự xin lỗi em. Chuyện lần trước... là anh thất hứa rồi. Đợi sau này anh về liền để em tự quyết định hình phạt, có được không?

- Tại sao không phải bây giờ mà sau này? - Y Giang không nhân nhượng liền gắt gỏng mà nói.

- Anh... có một số chuyện. Hiện tại vẫn chưa tiện gặp ai.



- Kể cả em?

Austin lần này cũng không biết nói sao. Đâu phải là anh không muốn gặp cô đâu. Chỉ là hiện tại tình thế bắt buộc. Mà không thể gặp được cô, anh cũng đâu vui sướng gì. Chỉ chờ từng ngày để có thể về gặp cô. Chỉ là sức khỏe hiện tại của anh chưa cho phép mà thôi.

- Cho anh chút thời gian... Thật sự anh không nói dối em đâu. Anh có việc quan trọng thật mà.

Bên phía Y Giang im lặng hồi lâu còn làm Austin tưởng rằng cô tắt máy rồi. Nhưng còn đang định đưa điện thoại ra trước mặt để xem thì Y Giang liền nói:

- Em không biết. Chỉ cần biết việc anh không có mặt vào tối nay hoặc ngày mai, em chắc chắn anh sẽ không được nói chuyện với em nữa đâu.

- Anh...

'Tút... tút...'

Còn chưa nói xong, Y Giang liền tắt máy đi. Austin cũng chủ biết nuốt những lười đó xuống cổ họng.

Cô đã nói đến như vậy, giọng điệu còn giống như chắc chắn lắm vậy. Vì thế nên anh cuối cùng vẫn buộc phải nghe theo cô.

Liền lập tức gọi cho bác sĩ đến để kiểm tra. Sau đó liền uống thuốc giảm đau liều mạnh để có thể lên máy bay ngồi.

. . .

Y Giang ngồi trong phòng vẫn còn rất hậm hực. Cô căn bản không muốn làm khó anh, nhưng trong suốt gần ba tuần liền, không một tin tức nào về anh. Cho đến tận bây giờ cũng chỉ gọi điện cho cô rồi nói có việc quan tọng này nọ mà không cụ thể chút nào. Rõ ràng nói yêu cô, còn nói chia sẻ hết bí mật cho cô. Vậy mà hiện tại thì sao? Đã 21 ngày liền không gọi hay nhắn tin cho cô. Đôi lúc cô ngủ còn gặp ác mộng vì cảm giác có điều chẳng lành. Luôn lo cho anh từng chút một, chỉ mong anh sẽ không sao. Bây giờ ngay cả khi gọi cho nhau rồi thì anh cũng không nói cho cô biết rằng anh ở đâu, hiện giờ ra sao để cô còn biết mà yên tâm. Chính vì thế nên cô phải đưa ra quyết định đó, hơi lạnh lùng nhưng vẫn phải để anh hiểu rằng từ sau dù có chuyện gì cũng nên nói cho cô biết một tiếng. Tuy cô không phải quá giỏi, nhưng cái gì giúp được thì cô sẽ cố gắng hết sức để giúp.