Cứ tưởng chừng như Y Giang không chấp nhận con người kia của mình thì hóa ra lại là suy nghĩ quá nhiều. Austin không đoán trước được việc Y Giang không sợ anh, thay vào đó còn lo lắng cho anh khi ở trong giới hắc đạo này. Mặc dù rất muốn rời khỏi, để cô không bị cuốn vào những vòng xoáy nguy hiểm theo anh, nhưng giới hắc đạo đâu phải nói bỏ là bỏ. Chưa kể, việc gia tộc anh từ bao đời trước đã như vậy, đây được gọi là nối dõi. Vì thế nên ngay từ bé anh đã được đụng chạm đến súng đạn. Hiện giờ dù có Thần Chết ngay trước mắt cũng không được nao núng, lo sợ. Nhưng anh thì có thể như vậy, còn Y Giang thì không. Anh sợ cô hiểu quá sâu vào trong giới này sẽ không tốt. Vì thế mà anh vẫn phải cân phần hai thế để Y Giang không bị lệch "chốt" mà tiến đến xã hội đầy hiểm hóc kia.
Dạo gần đây hai người còn thân thiết với nhau nhiều hơn. Austin không thể ngờ rằng Y Giang hiện tại có thể cho anh nắm tay khi đi trên đường, thi thoảng anh ôm cô lúc ngủ cô cũng không phản khoáng. Nhưng những điều đó lại khiến anh có chút hoài nghi. Y Giang có thể dễ dàng buông bỏ mọi thứ đến vậy sao? Hay là cô đang suy nghĩ đến vấn đề gì đó không hay mà không để cho anh biết? Anh sợ cô sẽ làm điều dại dột nên lúc nào cũng phải theo sát cô. Dành tất cả các ngày nghỉ lễ để hiện tại có thể chăm sóc cô tốt hơn.
. . .
Buổi sáng mát mẻ, Austin vừa ngủ dậy đã không thấy Y Giang đâu. Anh liền bật dậy choàng áo đi ra ngoài để gọi cô. Từ trên tầng đi xuống gọi mãi tên cô chả nghe được hồi đáp. Austin cảm giác có điều chả lành liền kêu hết người làm trong nhà để tìm cô.
Trong lúc mọi người đang nháo nhào đi tìm thì cô giúp việc nọ đang bê chậu hoa mới nhập về không hiểu chuyện gì nên liền hỏi cô hầu gái đang chạy tới gần đó.
- Có chuyện gì vậy? Mọi người cần tìm gì à?
- Chậc, tiểu thư Giang đi đâu mất không thấy từ sáng. Thiếu gia đang tức điên lên luôn rồi.
- A, tiểu thư Giang sao? Cô ấy nhờ tôi đưa sang bên nhà của Ngài ấy mà. Hiện tại là đang ngồi chơi với phu nhân "nhỏ" bên đó thôi.
Nghe cô hầu gái cầm chậu hoa nói vậy thì cô hầu gái kia liền chạy vào báo cho Austin. Anh biết được liền chạy sang bên nhà Zane để tìm Y Giang.
Vừa đến liền hỏi người canh gác ở đó xem cô đang ở đâu:
- Vừa nãy có thấy bạn gái của tôi qua đây không?
- À dạ, cô ấy ở vườn hoa hồng ở sau khu B ạ.
Austin không nói nhiều liền chạy nhanh tới đó. Đứng ở xa xa cũng nhìn thấy bóng dáng yêu kiều của cô làm anh yên tâm thở phào. Cô cứ đi mà không nói cho anh lời nào như vậy có mà anh lên cơn đau tim mà chết sớm mất.
Đi đến gần đó hơn, vườn hoa trải bạt ngàn những bông hoa hồng Juliet nở rộ vô cùng đẹp. Mùi hương nhẹ nhàng thương thoảng theo cơn gió đưa nhẹ khiến con người ta cảm thấy nhẹ nhõm.
Ở gần đó không xa thì là Kaylin đang cặm cụi ngồi nhổ cỏ. Có lẽ rảnh rỗi quá đến buồn chán nên cô bé lúc nào cũng kiếm việc để tự làm chăng?
Dù sao thì tên Zane đó có "chuyến đi" dài ngày cho phi vụ làm ăn, anh cũng không muốn đào sâu. Cũng nhờ đấy mà Y Giang được qua đây mà anh không cần lo cái tên đó sẽ bắt nạt "vợ" của anh. Mà hơn hết Kaylin cũng được thoải mái hơn, chứ lúc nào cũng ở cạnh tên đó có mà cô nàng này trầm cảm mà phát điên mất.
Y Giang cứ xoay hết đến bên này tới bên kia để nhìn. Cô cũng là lần đầu thấy một vườn hoa đẹp tới vậy. Chắc chắn đổ không ít tiền vào khu vườn này. Mà mục đích chỉ là vì thích thôi sao? Cô không nghĩ như vậy. Có lẽ còn lí do đằng sau, vì cô nhìn cách trang trí, còn đặc biệt chuẩn bị các dụng cụ cần thiết cho một người yếu đuối như Kaylin có thể chăm sóc cả một vườn hoa. Đơn giản vì nó đã được gắn các thiết bị rồi, chỉ cần Kaylin ấn công tắc là có thể tự hoạt động trạng thái chăm sóc cho vườn hoa rộng lớn này ngay.
Austin luôn nói Kaylin phải chịu khổ cực khi sống ở nơi đây cùng với Zane. Nhưng cô lại khác, đứng theo góc độ của cô mà nhìn thì không cảm thấy như vậy. Mặc dù gặp Zane vài lần, nhìn anh cũng đáng sợ, còn tỏa ra khí chất có thể chèn ép chết người ta nhưng cô thấy anh đối xử với Kaylin đâu có tệ đến vậy. Chỉ quan sát tinh tế một chút sẽ nhận ra việc Zane luôn để mắt tới Kaylin từ một việc nhỏ nhặt nhất. Có thể lấy ngay ví dụ ở vườn hoa này, tất cả đều nhờ các công nghệ hiện đại, Kaylin sẽ không cần phải động tay quá nhiều cho khu vườn. Mái vòm kính đặc biệt để che nắng che mưa, quá phù hợp với một người yếu ớt như Kaylin. Chỉ nhiêu đó cũng đủ thấy anh là người tinh tế thế nào. Vậy mà Austin lại luôn miệng nói Zane là con quỷ độc ác.
Đột nhiên cô lại muốn có một "vườn hoa" cho riêng mình. Cô muốn có một người hiểu mình, một người có thể tinh tế mà lo cho cô từng tí một. Tuy không nói ra, nhưng những hành động âm thầm đó đã đủ khiến cô vui và hạnh phúc tới nhường nào rồi.
Còn đang suy nghĩ về mấy chuyện linh tinh đó thì có một vòng tay chắc khỏe từ phía sau ôm lấy cô. Cơ thể nhỏ bé của cô lại được bao bọc lại như thể sợ sẽ có chuyện xảy ra vậy.
Austin thở dài gục đầu vào vai cô.
- A... À, là anh sao? - Y Giang có chút giật mình, sau đó quay lại nhìn thấy Austin thì cô không còn cảnh giác như trước nữa.
- Em đi như vậy có biết anh lo lắm không hả? Ít nhất cũng để lại lời nhắn để anh bớt lo chứ.
Giọng nói không có chút trách móc, thay vào đó lại cảm giác giống như tủi thân thì đúng hơn.
Y Giang xoay người lại về phía anh, còn đưa tay chỉnh lại mái tóc cho anh. Có lẽ là do cô đi bất ngờ quá, anh tỉnh dậy còn không thèm chỉnh lại đầu tóc một chút liền đi tìm cô. Cảm giác được người khác quan tâm ngoài bà Hoài như vậy khiến Y Giang rất vui. Cô có rất ít người thân, hiện tại ngoài bà Hoài ra thì Austin chính là người cô có thể tin tưởng được nhất.
- Xin lỗi, tại thấy anh ngủ say quá, em không muốn đánh thức anh. Từ sau sẽ để lại lời nhắn để anh khỏi lo.
- Không cần, từ sau em muốn đi đâu thì cứ gọi anh dậy. Anh không buồn ngủ. Vì thế nên đừng có đi đâu một mình đấy. Dù là ở gần đây. Anh không yên tâm để em cách xa anh quá nhiều.
Y Giang định vỗ lưng anh để cho anh cảm thấy mình không bị bỏ rơi, nhưng thấy Kaylin đang chớp chớp mắt nhìn hai người ôm nhau như vậy, cô có chút đỏ mặt liền đẩy Austin ra. Còn tưởng Y Giang bị sao nhưng cô ngượng ngùng cúi xuống đưa tay vén một bên tóc lên còn nói nhỏ với anh:
- Kaylin, đang ở đây.
- Aiz, có sao đâu chứ. Anh còn phải chứng kiến nhiều hành động điên rồ của tên chủ nhà này đây. Con bé không ngại, em ngại gì chứ?
Vậy là Austin liền khoác vai Y Giang, sau đó từ từ lại bế bồng cô đến ghế ngồi.
Kaylin vặt được một bó hoa đẹp, sau đó liền đem đến cho Y Giang. Cô đưa tay kí hiệu gì đó nhưng Y Giang chả biết nên cặp lông mày của cô cứ nhíu lại.
Austin thấy thế liền giải thích:
- Con bé nói là tặng em đấy. Sau này thích loài hoa gì thì có thể qua đây, con bé sẽ tặng cả giống cây trồng cho em.
- Oh, thật sao? Kaylin, em quá tốt rồi đó.
Y Giang vui mừng liền đứng dậy muốn véo má Kaylin nhưng Austin liền kéo lại mà Kaylin cũng lùi về phía sau mấy bước. Giống như không muốn cho cô chạm vào người mình hay vì lí do nào khác vậy.
- Được rồi, về nhà ăn sáng rồi qua đây sau. Dạo này em cũng ham chơi quá rồi đấy.
Nói xong Austin liền bế Y Giang đưa cô về nhà. Trên đường về Y Giang còn tinh nghịch mà kẹp một bông hoa ở tai của Austin. Anh cũng không khó chịu mà vẫn để cô thỏa thích làm.
Chợt liền nhớ lại khi nãy Kaylin nói. Ban nãy anh chỉ nói một nửa những gì Kaylin truyền đạt. Nửa còn lại là cô bé nói Y Giang muốn có một vườn hoa. Có lẽ anh cũng nên thực hiện ước muốn đó của cô mới được.
Nghĩ là làm liền. Ăn sáng xong, Austin liền cho người đến để chuẩn bị bản kế hoạch cho khu vườn tình yêu của hai người. Dù thế nào cũng phải khiến Y Giang vui vẻ. Mất cái này cũng coi như quá dễ đối với anh rồi. Có gì mà không thực hiện được ước muốn nhỏ nhoi của cô nhím nhà anh.