Chiến Lược Theo Đuổi Minh Tinh Hạng A

Chương 63: Hai anh em




Quay trở về nhà, Austin cũng không muốn ngồi lại đàm đạo với cha mẹ mình nên anh qua nhà Zane. Mặc dù nhà của riêng anh cũng ngay sát bên cạnh, nhưng anh vẫn thích ở nhờ như vậy hơn.

Ngồi chễm chệ trong sảnh lớn, ai cũng đón tiếp anh hết sức nồng nhiệt, chỉ có mình Zane là hiện rõ sự khó chịu. Đuổi tên này đi thì sẽ nghe lải nhải rất nhiều, nên anh cũng mặc kệ mà để Austin ở đây.

Nhưng Austin ở đây không phải là nghỉ ngơi. Anh cần tìm xem Royal đã chỉ đạo cho những ai gây ra chuyện này. Còn cả phía truyền thông hiện nay, không chỉ mình Trung Quốc mà nhiều nước trên thế giới cũng đang bàn luận về chuyện của Y Giang. Anh cần cho người dập tắt mấy tin đồn ác ý về Y Giang.

. . .

Trong một tháng liền, Austin chỉ có thể từ xa để nhìn Y Giang qua màn hình nhỏ. Anh nhớ cô muốn phát điên lên nhưng lại không dám đến gặp cô. Chỉ sợ mình đến khiến cô lại kích động. Hiện tại cũng chỉ có mình bà Hoài và Ánh Hoa là có thể nói chuyện gần gũi với cô một chút, ngoài ra cô vẫn còn rất phòng bị, sợ hãi khi gặp người khác.

Có những lần tâm lý bất ẩn khiến Y Giang còn là chuyện dại dột. Anh đã muốn bay ngay tới đó, nhưng căn bản vẫn chỉ có thể từ xa để nhìn cô. Thật may là những người ở đó có để mắt kĩ tới Y Giang nên cô mới không sao.

. . .

Thoáng cái đã 2 tháng trôi qua. Y Giang cũng khỏe hơn để có thể được đưa về nhà.

Biết được rằng giới nhà báo chuẩn bị bên ngoài để chụp ảnh nên Ánh Hoa đã phải cho người đánh lừa để Y Giang không sợ khi đi ra khỏi đây.

Đúng là ở nhà vẫn là tốt nhất. Tuy Y Giang vẫn chưa có tiến triển trong việc giao tiếp, nhưng cô đã không còn quá o ép mình trong căn phòng bệnh như trước nữa.

Ôn Hoài Địch muốn đến thăm nhưng lại vì chuyện của công ty rồi cả việc Y Giag vẫn đang sợ người nên anh cũng chỉ có thể hỏi thăm tình hình sức khỏe của cô qua Ánh Hoa.

Ngồi trong phòng khách, Austin đang vừa ăn hoa quả còn vừa nhìn trên màn hình laptop. Y Giang vẫn đang trong phòng của mình ngồi yên trên giường như những ngày tháng qua. Chỉ có diều, anh chẳng bao giờ chán ngắm nhìn cô, dù cô cứ ngồi yên hay nằm ngủ mãi như vậy, anh vẫn cứ thích ngắm cô vậy đó.

Đang ngồi ngắm người thương thì thấy Kaylin đang cầm chổi lau sàn nhà. Anh liền vẫy tay gọi cô đến ngồi cùng mình:

- Kaylin, lại đây ngồi đi. Bỏ mấy cái việc đấy cho người khác đi. Cái con bé này, lúc nào cũng ôm lấy việc vào người.



Nhưng dù nói vậy thì cô bé này sẽ nghe anh chắc? Việc làm là bắt buộc. Hơn nữa nơi nào có cô, nơi đó cũng gắn theo dõi gần như 24/7, cô còn dám lơ là nữa hay sao?

Kaylin chỉ lắc nhẹ đầu, sau đó vẫn tiếp tục làm việc.

Austin chậc một tiếng, sau đó liền đặt laptop ra bàn rồi đi đến kéo Kaylin lại ngồi. Cô giống y hết cái tính của Zane, cái tính cứng đầu đấy. Cứ khăng khăng làm vậy thì sẽ không có chuyện gì xảy ra. Nhưng anh thừa biết, cô dù có đảm bảo hoàn thành thì tên ác ma đó cũng kiếm cớ để chèn ép cô mà thôi. Vì thế nên cứ kệ đi, con ma đó dù sao cũng ám lấy em gái mình suốt đời nên cứ kệ.

Đi đến gọi một cô người làm đến, lấy chổi từ tay Kaylin rồi đưa cho cô người làm:

- Cô, tự làm đi.

Nói rồi còn kéo Kaylin đi đến ngồi sofa cùng mình.

- Cứ ngồi mà tận hưởng đi, dù sao em cũng chỉ có mấy tiếng để tận hưởng như này. Việc gì phải làm khổ bản thân.

Kaylin lúc này ngồi bên cạnh Austin chỉ gật gật đầu coi như hiểu. Nhưng hai bàn tay gầy cứ bấm chặt lấy nhau, vẻ mặt còn hiện rõ sự lo sợ.

Vì biết Kaylin vẫn chẳng thể nào ngồi để tận hưởng theo đúng lời anh nói nên anh đã cho cô ngồi nghe mấy bản nhạc giao hưởng. Bởi vì cô thích nghe mấy thể loại như này. Vì sao biết được? Vì anh là Austin chứ còn sao nữa!

Ngồi cùng Kaylin, Austin kể cho cô nghe rất nhiều cái tốt của Y Giang. Người mà anh hay nói với Kaylin rằng sẽ là chị dâu của cô. Thậm chí anh còn dạy cô mấy câu nói cơ bản của Trung Quốc. Kaylin ngồi gật gật đầu nghe theo anh, cứ mỗi câu anh nói xong thì cô cũng gật đầu.

Tuy rằng biết Kaylin không hiểu gì lắm bởi cô giống như một người bị cách ly với xã hội tiên tiến vậy, thậm chí ngay cả những đồ vật mới ra, cô không biết sẽ chăm chú nhìn như phát hiện điều gì mới lạ. Cũng chỉ vì con người tên Zane Anthony kia, suốt ngày bắt nhốt cô trong bốn bức tường, không nhốt thì cũng hành hạ cô đủ đường. Còn chẳng được giao lưu bên ngoài để biết thêm nhiều kiến thức.

Hai anh em còn đang dạy nhu viết chữ của Trung Quốc thì tên ác ma lại về từ lúc nào không hay. Austin vừa thấy liền vẫy tay gọi hắn đến:

- Này, lại đây đi.



Zane không để ý đến việc hai người đang làm gì lắm, chỉ dùng một tay liền nhấc Kaylin đến chỗ mình.

- Cho cậu một ngày để biến khỏi đây.

Lời nói lạnh nhạt, thờ ơ như thế, nhưng Austin chẳng quan tâm. Anh vẫn còn nhan nhản nói mà không thèm để ý cảm xúc của con người kia.

- Chậc, trước kia tôi ở cả năm, có thấy cậu lên tiếng đuổi câu nào đâu. Mà thôi kệ đi, lại đây. Kaylin thích học tiếng Trung, mà cậu cũng biết tiếng Trung còn gì. Dạy con bé một chút, hiểu được nhiều thứ tiếng cũng tốt mà.

Vừa nói xong, Zane liền cúi xuống nhìn Kaylin. Cô vậy mà liền xua tay đi. Đúng là anh trai này nói nhiều quá rồi, chỉ sợ Zane nghĩ xa quá mà lại bắt nạt cô.

Nhưng ai mà ngờ, Zane lại kéo cô ngồi xuống gần Austin. Không hẳn là dạy cô học, hiện tại Zane với Austin giống như đang đôi co với nhau thì đúng hơn. Hai kẻ cứ tranh cãi nhau nói vậy đúng hơn hay thế kia mới đúng. Cuối cùng lại quay sang để hỏi Kaylin.

- Kaylin, em nói xem, anh nói đúng hay cái tên xấu xa này nói đúng?

- Cô nói thử là ai?

Kaylin bé nhỏ vậy mà phải chịu áp lực từ hai bên. Cô cứ mím môi mãi mới cầm giấy lên để viết.

"Em nghe không hiểu, không biết rõ nữa."

Austin vậy mà liền nổi đóa đứng dậy:

- Tốt rồi, hai người cứ ở đấy mà kẻ tung hô người hứng đi. Giang còn khen tôi nói tốt, mấy người thì biết cái gì cơ chứ.

Nói xong liền mang theo laptop lên trên phòng tự ngắm nhìn Y Giang.

Kaylin ở dưới cầm tờ giấy cũng không biết làm sao. Trong đầu cô đang cảm thấy có lỗi với Austin nhưng Zane chẳng để cho cô suy nghĩ về bất cứ ai. Còn tự do chiếm tiện nghi từ cô nữa chứ...