Nguyễn Hồng cùng với thuộc hạ của mình cũng vội vã chạy đến, cùng lúc đó,
người chạy đến nơi còn có nhóm người của Tô Định Quốc - thị tôn thành phố Tô Hàng,
trong đó có cả Tư Đồ Dương - người phụ trách đội duy trì trật tự.
"Tham kiến Thiếu soái!"
Nhỏm người Nguyễn Hồng đồng thanh cung kính hô.
Trần Ninh khẽ gật đầu, trầm giọng
nói:
"Mọi người trên đường đến đây,
chắc cũng đã biết chuyện gì đã xảy ra rồi.
____ » II
Mọi người nghe vậy thì sắc mặt trở nên vô cùng kỳ lạ, lần lượt gật đầu.
Thực ra nửa ngày trước họ đã nhận ra sự kỳ lạ.
Bởi vì Tần Thành đã phái một lượng lớn người của mình đi phong toả mọi ngóc ngách thành phố, tiến hành một cuộc truy nã diện rộng.
Nghe nói thủ hạ của Trần Ninh là Điển Chử đã lấy được vài cuốn sổ từ nhà Hà Dương,
trong sổ ghi lại chi tiết phạm tội bán quan bán chức của Tần Thành và những người khác.
Trần Ninh nói:
"Tốt lắm!"
"Hà Dương, thuộc hạ của Tần Thành, đã khai nhận hết tội ác mà Tần Thành và những người khác gây ra. Tôi cũng đã đọc cuốn sổ ghi chép này, chứng cứ vô cùng thích đáng.”
'TÔ Định Quốc, lập tức ra lệnh cho ngân hàng đóng băng tài khoản ngân hàng của Tần Thành cùng những người khác và người nhà của họ.”
Tô Định Quốc nhanh chóng nói:
"Rõ!"
Trần Ninh nhìn về phía Tư ĐÒ Dương, người phụ trách quân giữ trật tự:
"Tư Đồ đại tá, ông lập tức ra lệnh triệu tập tất cả các lính giữ trật tự dưới quyền đi.
Tôi e rằng hôm nay chúng ta sẽ rất bận đấy.”
Lính giữ trật tự chuyên gia đi giải quyết những cán bộ phạm tội!
Tư Đồ Dương vội vàng nói:
"Tuân
lệnh.
Trần Ninh lại nhìn về phía Nguyễn Hòng:
"Nguyễn cục trưởng, cô cũng triệu tập tất cả người của cục an ninh lại đây.”
Nguyễn Hồng nói:
"Được!"
Chưa đầy nửa tiếng, tài khoản của Tần Thành và những người khác cũng như người thân của họ đều bị ngân hàng đóng băng.
Nhóm thủ hạ đắc lực của Tần Thành thấy vậy thì đều hoảng sự chạy đến tìm Tần Thành, mồ hôi nhễ nhại báo
cáo chuyện không ổn rồi, đây không phải là một dấu hiệu tốt, hỏi Tần Thành phải làm sao bây giờ?
Tần Thành nhìn đám người xung quanh, chậm rãi nói:
"Sự tình đã đến nước này, chúng ta đã không có cách cứu vãn nữa rồi.”
"Nghe này, chúng ta bị như vậy là do gieo nhân nào gặt quả nấy. Nhớ phải giữ kín mồm miệng,
tuyệt đối không được nhắc đến Các lão Đường Bá An.
Tôi chỉ nói vậy thôi.”
Mọi người có mặt ở đó đều tái ngắt mặt!
Ý của Tần Thành rõ ràng chính là đã không còn đường chạy nữa, mọi người đều tiêu đời rồi,
nhưng sau khi bị bắt thì phải cẩn thận, không được nói năng lung tung, kẻo kéo theo đến Các lão Đường Bá An.
Ngay sau khi cả văn phòng đều chìm trong tuyệt vọng thì bên ngoài truyền đến tiếng bước chân dồn dập.
Sau đó, cánh cửa văn phòng “rầm” một tiếng bị đẩy ra, sau đó bọn họ nhìn thấy một nhóm lính giữ trật tự nối đuôi nhau xông vào.
Nhóm lính giữ trật tự đi vào xong, tự giác tách ra hai bên.
Sau đó, Tần Thành và những người khác nhìn thấy Trần Ninh trong bộ quân phục Thiếu soái bước vào,
theo sau là Nguyễn Hồng, Tô Định Quốc và Tư Đồ Dương..
Trần Ninh nhẹ giọng nói:
"Ha ha, mọi người đều ở đây à!"
"Vậy cũng tốt, đỡ cho tôi phải tốn công đi tìm!"
"Nguyễn cục trưởng, Tư Đồ đại tá, cho cấp dưới của hai vị bắt đầu làm việc đi.”
Tư Đồ Dương cầm lấy một tấm lệnh bài vừa mới nhận được từ Quốc chủ, bước tới chỗ đám người Tần Thành, lạnh lùng nói:
“Phụng theo mệnh lệnh của Quốc chủ, tiến hành điều tra vấn đề nghiêm trọng của đại doanh quân khu Tô Hàng.
Mời mọi người phối hợp điều tra.”
Ngay lập tức, một sô lượng lớn lính giữ trật tự và nhân viên của cục an ninh tiến lên, bắt đi tất cả các thuộc hạ của Tần Thành.