Trong một cao ốc ở thành phó Trung Hải, nhà hàng trên mây.
Tống Sính Đình dáng người cao gần, mặc bộ đồ công sở.
với váy ngắn, dẫn theo mấy người có chức vụ cao ở tập đoàn Ninh Đại, dưới sự dẫn đường của người phục vụ, tới một căn phòng trong một nhà hàng cao cấp.
Người phục vụ mở cửa ra, nói với Tống Sính Đình: “Tống tiểu thư, Hà tổng và mọi người đã đợi cô ở bên trong một lúc lâu rồi.”
Tống Sính Đình khẽ vuốt cằm, dẫn Tần Phượng Hoàng và mấy người có chức vụ cao ở tập đoàn Ninh Đại vào trong.
Trong căn phòng rộng lớn, có không ít người đã chờ sẵn.
Trong đó có một người đàn ông trung niên to béo, là người có máu mặt. Tên mập mạp này chính là Hà Kim Vinh, ông trùm của giới giải trí.
Thì ra, một năm trở lại đây thành tựu của tập đoàn Ninh Đại rất nỗi bật.
Tống Sính Đình muốn tổ chức một buỏi tiệc mừng công thường niên, đồng thời cũng để thưởng cho các nhân viên đã cống hiến lớn cho công ty trong năm nay.
Nếu đã là tiệc mừng công, tất nhiên không thể thiếu phần mời ngôi sao nỗi tiếng tới biểu diễn.
Nhưng ngôi sao cấp bậc Thiên Vương thì không dễ mời, giá cũng phải cố gắng thương lượng với người ta, cho nên Tông Sính Đình mới hẹn Hà Kim Vinh tới đây gặp mặt.
Tống Sính Đình muốn thương lượng với Hà Kim Vinh về chuyện mời ngôi sao cấp bậc Thiên Vương tới biểu diễn ở buồi tiệc thường niên của tập đoàn Ninh Đại, và cả vấn đề thù lao.
Hà Kim Vinh nhìn thấy Tống Sính Đình, không nhịn được mà kinh ngạc ra mặt.
Cả dáng người và khí chất của Tống Sính Đình, đều không thua kém bát cứ nữ ngôi sao nào ở công ty của ông ta.
Nói chính xác thì, ở tất cả các phương diện, Tống Sính Đình bỏ xa những nữ ngôi sao đó cả mấy con phó.
Trong lòng Hà Kim Vinh không nhịn được mà thèm thuồng, nếu cô gái này không phải bà chủ tập đoàn Ninh Đại, thì khi bước vào giới giải trí, chỉ cần ông ta nâng đỡ.
một chút là cô có thể nổi lên.
Hà Kim Vinh dẫn theo một đoàn ngôi sao lập tức chào.
đón, cười híp mắt nói: “Tống tổng, cô tới rồi.”
Tống Sinh Đình mỉm cười đáp: “Thật ngại quá, trên đường kẹt xe, để ông chủ đợi lâu rồi.”
Hà Kim Vinh cười ha hả: “Không sao không sao, tới đây, Tống tổng, tôi giới thiệu với cô, máy vị này đều là nghệ sĩ đang nổi của công ty chúng tôi…”
thường niên của công ty, trong mắt cô chỉ giống như đem xi măng tới trát lên tường mà thôi.
Vừa rồi khi nghe thấy những nữ nhân viên có chức vụ cao hào hứng gọi Diệp Tắn Đình là chồng, trong lòng chợt cảm thấy phản cảm, thầm nghĩ hâm mộ ngôi sao thì cũng phải chú ý chừng mực chứt Đúng lúc đó, nhìn thấy hành động tùy ý của Diệp Tấn Đình, còn có ý khiêu khích.
Cô lạnh nhạt nói: “Xin lỗi, chồng tôi không thích tôi bắt tay người đàn ông khác, mong Hà tổng thứ lỗi.”
Diệp Tấn Đình được mệnh danh là sát thủ phụ nữ có chồng!
Anh ta biết Tống Sính Đình là chủ tịch hội đồng quản trị kiêm chủ tịch tập đoàn Ninh Đại, không chỉ có khuôn mặt xinh đẹp mà còn có rất nhiều tài sản.
Cho nên trước khi tới đây anh ta cũng âm thầm quyết tâm, muốn cám dỗ Tống Sính Đình.
Nếu thành công, anh ta sẽ có cả tài sản và người đẹp.
Nhưng điều anh ta không ngờ tới là, người thường ngày có lực sát thương trí mạng với phụ nữ có chồng như anh ta, lại phải ăn quả đắng khi gặp Tống Sính Đình.
Chuyện này khiến anh ta rất lúng túng!
Làm sao Hà Kim Vinh lại không biết ý đồ của Diệp Tân Đình với Tống Sính Đình chứ, hơn nữa ông ta còn rất vui mà chứng kiến Diệp Tấn Đình quyền rũ Tống Sinh Đình.
Ngôi sao nam trong tay ông ta, nếu có thể ở bên Tống Sinh Đình, thì ông ta cũng có chỗ để vơ vét.
Ví dụ như sai Diệp Tấn Đình lừa Tống Sinh Đình đầu tư vào phim truyền hình, phim điện ảnh gì đó!
Hiện giờ, Hà Kim Vinh thấy Diệp Tấn Đình nhận kết quả không như ý, ông ta khế mỉm cười hòa giải: “Tôi hiểu tôi hiểu, tới đây tới đây, mọi người ngồi xuống đi, chúng ta vừa ăn vừa nói chuyện.”
Nhóm người Tống Sính Đình và nhóm người Hà Kim Vinh dựa theo thân phận của mình, lần lượt vào chỗ.
Hà Kim Vinh dặn người phục vụ bắt đầu lên món, đồng thời bảo bọn họ mở máy chai rượu Mao Đài.
Hà Kim Vinh nâng ly, híp mắt mỉm cười với Tống Sính Đình nói: “Tống tổng, cô mời nghệ sĩ của công ty chúng tôi tham gia tiệc mừng công thường niên, là vinh hạnh của chúng tôi. Ly này tôi mời cô, chúc chúng ta hợp tác vui vẻ.”
Tống Sính Đình nâng ly rượu, mỉm cười đáp: “Hà tổng, chúng ta vẫn chưa thương lượng vấn đề thù lao mấy nghệ sĩ đây mà!”
Hà Kim Vinh mỉm cười, nói: “Tống tiểu thư mời nghệ sĩ của chúng tôi biểu diễn, là nŠ mặt Hà mỗ, nhất định tôi sẽ lấy giá thị trường rẻ nhất cho cô.”
“Hát một bài, phí khoảng máy triệu.”
“Diệp Tấn Đình đang là ngôi sao nổi tiếng, phí đi lại của cậu ấy khá cao, thu của cô mười triệu được rồi.”
Tống Sính Đình không khỏi kinh ngạc thốt lên: “Hát một bài thu mắy triệu, Diệp Tắn Đình chỉ lộ mặt thôi đã đòi 10 triệu, như vậy quá đắt rồi phải không?”
Hà Kim Vinh híp mắt cười nói: “Đây là giá thị trường cải”
“Hơn nữa đắt có cái giá của đắt, sớm muộn gì Tống tổng cũng hiểu thôi.”
Tống Sính Đình cảm thấy quá đắt, nhưng máy nhân viên bên cạnh cô đều nói giá này là thông thường, vì vậy cô đành gượng gạo đồng ý: “Vậy cũng được, cứ theo giá mà Hà tổng báo vậy.”
Thật ra Tống Sính Đình không biết, cái giá mà Hà Kim Vinh đưa ra quả thực là đã rẻ rồi.
Bởi vì Hà Kim Vinh có ý định giúp nghệ sĩ đắc lực của ông ta, Diệp Tắn Đình bò lên chỗ Tống Sính Đình.
Sau đó mỉm cười đứng lên: “Nào nào nào, Tống tổng, tôi rót cho cô thêm một ly.”
Tống Sính Đình thấy mấy nhân viên của mình đã uống tới say khướt, cô cũng cảm thấy hơi say, vội từ chối nói: “Không không, tôi không uống nổi nữa.”
Hà Kim Vinh nói: “Ly cuối cùng, không phải ly cuối cùng này Tống tổng lại không nể mặt tôi đấy chứ?”
Chẳng còn cách nào khác!
Tống Sính Đình chỉ có thể nhìn Hà Kim Vinh cầm ly lên rót đầy!
Hà Kim Vinh quay đầu lại nói với Diệp Tấn Đình: “Tiểu Diệp, cậu tới đây kính Tống tổng một ly cuối cùng đi.”
Cô ngắng đầu uống hết ly rượu này, sau đó muốn chào mọi người rồi ra về.
Nhưng sau khi uống xong ly này, cô lại phát hiện ra đầu óc choáng váng, cả người không còn sức lực.
Mấy nhân viên có chức vụ cao của tập đoàn Ninh Đại cũng đã say cả rồi.
Ngay cả Tần Phượng Hoàng cũng nằm nhoài lên mặt bàn mà bắt động.
Tống Sính Đình không đứng thẳng được, ngã ngồi trên ghế, giọng nói run run đầy nghỉ hoặc: “Xảy ra chuyện gì thế này, các người động chân động tay vào rượu sao?”
“Tiểu Tần, Tiểu Tần…”
Hà Kim Vinh cười ha hả nói: “Đừng gọi nữa, tôi biết nữ vệ sĩ của cô không uống rượu, nên đã sớm chuẩn bị rồi.
Trong đồ uống và trà đều có thuốc mê.”
“Vừa rồi cô ta uống một ly nước lọc, trong thời gian ngắn sẽ không tỉnh lại đâu.”
Tống Sính Đình vừa tức giận vừa hoảng sợ: “Hà Kim Vinh, ông điên rồi sao, ông muốn làm gì hả?”
Hà Kim Vinh híp mắt mỉm cười: “Chẳng làm gì cả, chỉ là Tiểu Diệp của chúng tôi ái mộ Tống tổng đây, muốn lén lút thân mật với cô một chút mà thôi.”
Diệp Tắn Đình dùng ánh mắt thèm muốn nhìn Tống Sính Đình, cười khẩy nói: “Tống tiểu thư, cô yên tâm đi, tôi sẽ dịu dàng hầu hạ cô, đảm bảo cô chưa từng được hưởng thụ như vậy.”
“Sau khi nếm thử, nhát định cô sẽ yêu cảm giác này, nhất định sẽ thích tôi.”
Chân tay Tống Sính Đình lạnh buốt, mặt mũi trắng bệch, nghiêm khắc nói: “Các người dám làm xằng làm bậy, chồng tôi sẽ không tha cho các người đâu.”
Hà Kim Vinh lấy một cái máy quay phim ra, hào hứng cùng đám thuộc hạ của ông ta chuẩn bị quay phim.
Ông ta còn hèn hạ mỉm cười nó: “Tôi đảm bảo Tống tổng đây sẽ không truy cứu trách nhiệm của chúng tôi đâu, hơn nữa sau này có thể cô còn ngoan ngoãn nghe lời chúng tôi đây.
“Tiểu Diệp, cậu còn chờ gì nữa, không mau thân mật với Tống tổng một chút đi?”
Diệp Tấn Đình mỉm cười đầy xấu xa, kéo cà vạt của mình xuống, đi về phía Tống Sính Đình.
Đúng lúc đó!
Rằm!
Cửa phòng ăn bị một người đá văn ra.
Tiếng động lớn khiến đám người Hà Kim Vinh, Diệp Tấn Đình giật mình.
Dưới ánh mắt khiếp sợ của bọn họ, Trần Ninh dẫn Điển | [ Chử, Đồng Thiên Bảo nhanh chóng xông vào. |