- Ha ha ha… Quá là vui…
Vừa ra khỏi nhà ở của Thần Long, hắn cất tiếng cười to.
Hành động của hắn lập tức làm mọi người xung quanh chú ý. Họ bắt đầu nhỏ giọng bàn tán.
- Thằng này có vấn đề chắc? Có quái gì mà cười ghê thế?
- Chắc là nó mới nhặt được một món vũ khí cực phẩm.
- Tao thấy không hẳn, có khi nó mới bị bồ đá.
- Sặc, bị bồ đá mà vui thế à? Vậy tao cũng muốn bị bồ đá.
- Khà khà, mày không nghe thấy câu: “Không có người yêu thật bình yên – Chẳng cần mua sắm đỡ tốn tiền – Ra đường khỏi lo phải ăn diện – Nằm nhà ăn ngủ sướng như tiên” của anh Phở sao? Tao nghĩ thằng đó là trường hợp đó đó.
- Hô hô hô… F.A thì có gì vui? F.A làm gì biết mùi sò hả mày?
Hai thằng con trai liếc mắt nhìn nhau đầy ẩn ý rồi cùng nhau cười phá lên.
Bên cạnh hai thằng ấy, một tên khác có chút ngạc nhiên, rồi sau đó ôm đầu trong suy sụp.
- Choáng, thời nay bệnh cười dại cũng bị lây nhiễm à? Không, bệnh dại cười chứ? Không, bệnh cười dại? Không đúng. Aaaaa… Cái nào mới đúng. Khốn nạn thật, ngữ pháp tiếng Việt đúng là như phong ba bão táp mà. Aaaaa…
Phía bên trái, một người trung niên nhìn thấy vậy thì lắc đầu thì thầm:
- Giới trẻ thời nay thật khó hiểu.
Khung cảnh có chút lộn xộn, nhưng “hắn” đã lủi mất từ lâu.
…
Vừa vào phòng, hắn nghe thấy một giọng nữ truyền đến.
- Naru fufufu… Lại có nhân loại đến tìm ta.
Hắn mở miệng mắng nhỏ:
- Cái đám NPC này bị sao thế? Có mỗi câu lời thoại mở đầu thế này? Có nhàm quá không?
- Hừ, ta nghe hết đấy nhé.
Một người con gái khoảng mười tám đến hai mươi hai tuổi xuất hiện trước mặt hắn, nàng lạnh lùng trừng mắt nhìn hắn.
Hắn bình tĩnh mặt đối mặt, rồi khẽ cười hỏi:
- Này nhóc, muốn đánh cái không?
Cô nàng khinh bỉ nói:
- Kêu đại tỷ, còn không thì kêu ta là Yulia xinh đẹp.
Hắn liếc nhìn nàng, dùng ánh mắt xâm lược soi mói khắp cơ thể nàng rồi khinh thường đáp lại:
- Vâng, chào lão, Yulia xấu xa.
- Thằng nhóc chết tiệt, mày mới nói cái gì? Dám trêu chọc cả bà à? Mày chán sống rồi.
“Ầm… Ầm… Đùng…”
- Thằng này, có biết khi xưa tung hoành khắp chốn, ta còn được gọi là Yulia bạo lực không?
“Ầm… Ầm… Đùng…”
- Láo này, láo này…
“Ầm… Ầm…”
- Ngay cả bà cũng dám chọc, mày sống đủ rồi phải không?
“Đùng… Đùng…”
…
Hơn 30 phút sau, nàng Yulia mỉm cười giới thiệu:
- Ha ha… Lâu quá không động tay động chân. Tư vị thật thoải mái.
Yulia liếc nhìn hắn, bỡn cợt nói:
- Đừng làm bộ, nhanh đứng dậy. Vì phần quà ngươi mới tặng, ta sẽ không tiếp tục lãng phí thời gian của ngươi.
Sau nó, nàng thao thao bất tuyệt:
- Cơ thể con người có thể chia ra làm hai bộ phận chính: Thứ nhất là sinh mệnh, thứ hai là khí công. Sinh mệnh càng cao thì tỉ lệ sống sót càng lớn, khí công càng cao thì càng sử dụng được nhiều chiêu thức võ công. Muốn bổ sung sinh mệnh và khí công có thể nuốt cái loại thuốc hoặc các loại nguyên liệu tương đương, những nguyên liệu này khi ngươi đánh chết quái vật, ngươi có thể nhặt được với xác suất nhất định. Mỗi khi lên một cấp độ, mỗi người chơi sẽ có thêm 5 điểm, còn phân phối thế nào là tùy theo con đường mà ngươi sẽ đi. Khuyến mãi thêm cho ngươi: Chức nghiệp cung thủ mỗi khi lên một cấp độ thì cứ tăng 3 điểm thân pháp và 2 điểm sức mạnh, hoặc 4 điểm thân pháp và 1 điểm sức mạnh, cũng có thể tăng 3 sức mạnh và 2 thân pháp. Cuối cùng, lần sau gặp lại tỷ tỷ, nhớ gọi ta là tỷ tỷ xinh đẹp, đại tỷ xinh đẹp hoặc Yulia xinh đẹp. Khuyến cáo thêm là trong tổ đội Hero, tỷ tỷ là người bạo lực nhất, lần sau ngươi liệu hồn đấy. Cũng gần xong rồi, Yulia xinh đẹp tiễn ngươi một đoạn đường vậy.
Nói xong, nàng phất tay một cái. Và hắn nhận được tin báo từ âm thanh điện tử quen thuộc:
“Người chơi “Đừng Cắt Ngang” bị cưỡng chế chuyển cảnh. Vì bị cưỡng chế chuyển cảnh, xin người chơi vui lòng chờ…
…
Chuyển cảnh hoàn thành! Chúc quý vị chơi game vui vẻ.”
…
“Keng… Keng…”
“Leng keng… Đùng…”
“Keng… Leng keng…”
Nơi đây là căn phòng đầy người máy và máy móc liên quan. Chỉ cần nhìn qua một chút, bạn sẽ thấy mình bị lạc vào một sở nghiên cứu, thậm chí là một sở chế tạo kim khí.
Hắn thận trọng nhìn khu vực xung quanh, cẩn thận nhìn bọn rô-bốt nhộn nhịp đi lại, náo nhiệt thao tác.
“Hú… Hú… Hú…”
Đột nhiên, tiếng còi báo động vang lên.
- Ailen 012 báo cáo, phát hiện một nhân loại trong căn cứ. Xin vui lòng cho chỉ thị. Sau 5 giây không có chỉ thị, Ailen 012 lập tức sử dụng quy tắc b khoản 4 điều 5.
Chưa đầy 3 giây sau, có tiếng điện tử truyền lại:
- Trung tâm đã nhận được báo cáo số F02461 từ Ailen 012. Báo cáo đã xử lí xong. Ailen 002 sẽ nhanh chóng tới tiếp dẫn nhân loại này. Ailen 012 trở về vị trí.
- Đã nhận được mệnh lệnh. Ailen 012 trở về vị trí.
Hắn sửng sốt đứng nghe mọi việc. Sau đó lại ngạc nhiên thốt lên:
- Quá đỉnh rồi. Cả một căn cứ rô-bốt.
Đúng lúc này, một chiếc rô-bốt bay tới. Vài cái đèn nên cửa miệng nhấp nháp, nó phát ra âm thanh trầm bổng:
- Xin chào bạn hữu, rất vui khi được gặp ngài. Chủ nhân đã nhận được thông báo từ Yulia xinh đẹp. Đáng tiếc là từ trận chiến định mệnh, chủ nhân không được may mắn như các vị anh hùng khác, chủ nhân vẫn chưa kiềm chế được độc tố đã bị lây nhiễm, cho nên hiện tại ngài ấy vẫn còn phải nằm trong buồng áp chế.
Hắn ngạc nhiên hỏi:
- Độc tố?
- Phải. Sau trận chiến định mệnh, dù phong ấn được Ác Long Zusie, nhưng tất cả các vị anh hùng đều bị nhiễm độc tố theo mức độ nặng nhẹ khác nhau. Ngài cũng đã gặp Thần Long Maria và Man Nữ Yulia, à không, Yulia xinh đẹp rồi chứ?
- Hừm, cũng đã gặp qua.
Hắn gật gù xác nhận.
- Vậy ngài thấy rồi đấy, họ cũng bị nhiễm độc tố, mặc dù đã sử dụng năng lực kiềm chế nó lại, nhưng họ cũng phải trả giá tương ứng.
Suy nghĩ trong chốc lát, hồi tưởng những gì đã qua, hắn cũng gật đầu đồng ý.
- Ngài rất may mắn, khi được Thần Long giới thiệu tới chỗ Yulia, ngài càng may mắn khi được Yulia giới thiệu tới đây. Xem ra ngài được hai vị ấy đặt kỳ vọng rất cao. Còn việc may mắn như thế nào thì ngài cứ từ từ mà lĩnh hội.
- Ta rất may mắn?
- Phải, ngài rất may mắn. Xin hãy tin tưởng Ailen 002. Được rồi, xin mời ngài theo tôi tới phòng luyện tập tốt nhất trên xứ sở này.