Chiến Đội Lập Kỳ

Quyển 1 - Chương 15: "Loli Ngực Bự"




Trong một hang động tối đen với vài ánh sáng leo lét, nhìn về Đệ Nhất Mỹ Nam, hắn rít lên:

- Ngươi nhìn boss làm gì thế? Đánh nó đi chứ.

Đệ Nhất Mỹ Nam đáp lại một câu làm hắn đứng hình:

- Nhạc sĩ tập sự không có chiêu công kích, chỉ có chiêu phụ trợ với khống chế mà thôi.

Nhảy lên trên đầu boss dùng Bắn Hạ, hắn mắng to:

- Làm thế quái nào lại vũng hố như vậy. Chỉ có chiêu phụ trợ với khống chế thì một kẻ cô độc như chú làm sao mà lên cấp thế hả?

Đệ Nhất Mỹ Nam thong dong đưa cây tiêu lên miệng, thổi một hơi, thả ra chiêu Tạp Kỹ Gây Choáng rồi nói:

- Thông thường thì mình mua thuốc độc từ cửa hàng rồi đứng từ xa ném nó vào quái, rồi chờ quái chết là được.

Hắn dẫn boss chạy quanh, thở hổn hển mà hỏi:

- Thế khi gặp boss thì đánh thế nào?

- Tránh ra.

Bỗng nhiên Đệ Nhất Mỹ Nam hét lên và văng về phía boss Người Sói một chai chứa chất lỏng màu lục. Chai thủy tinh đụng vào người boss thì vỡ tung, chất lỏng màu lục dội hết vào thân thể boss. Lập tức, Đệ Nhất Mỹ Nam thổi một khúc Tạp Âm Độc Hại.

“-110”

“-110”

Nhìn thương tổn trên đầu boss, Đệ Nhất Mỹ Nam rất tự nhiên mỉm cười trả lời:

- Thì mua độc dược tốt hơn là được. Vả lại mình còn có chiêu Tạp Âm Độc Hại này mà. Khì… Chiêu này kết hợp với độc dược là tuyệt phối.

Hắn nhảy lên dùng Bắn Hạ rồi nói:

- Mang nó thả lên kênh đội xem thử chiêu đó thế nào.

- Ok baby.

Đệ Nhất Mỹ Nam thổi một khúc Tạp Kỹ Gây Choáng rồi đưa chiêu thức Tạp Âm Độc Hại lên kênh đội.

“Tạp Âm Độc Hại (Nghề nghiệp: Nhạc sĩ – Loại: Sóng Âm, Vô – Bán kính tác dụng: 5 mét trở lại.): Một khúc nhạc bình thường, vô vị, tẻ nhạt không có tác dụng gì. Thế nhưng hãy thử ném thuốc độc vào đối phương và biểu diễn nó xem sao. Sẽ có bất ngờ lớn đấy!

Trạng thái hiện tại: Đã kích hoạt.

Kích hoạt: Khúc nhạc nhiễu loạn tâm thần làm độc tố phát tác nhanh gấp mười lần.

Loại độc dược sơ cấp cấp trung dẫn đến phát sinh dị biến sau khi biểu diễn khúc nhạc: Mỗi giây đối phương giảm 10 máu do độc dược + 100 máu do ảnh hưởng của khúc nhạc. Ảnh hưởng của khúc nhạc duy trì 30 giây.”

Nhìn thấy thông tin chiêu này, hắn giật mình. Phải biết hiện tại cấp độ của hắn là 20, hắn có 121 điểm máu, nhưng mà khi trúng độc mà dính phải chiêu này thì hai giây sau là chết rồi.

Chiêu này đánh boss thì sướng phải biết. Tấn công vật lý cơ bản của hắn cũng chỉ mới 50 – 53 điểm, đánh một đòn bình thường thì quái chỉ mất nhiêu đó máu, đánh boss thì tùy con mà lại giảm tiếp xuống vài điểm, như hiện tại hắn bắn thường thì boss chỉ mất có 45 điểm máu. Trong khi đó cái chiêu Tạp Âm Độc Hại kia có nhìn phòng thủ vật lý hay phòng thủ ma pháp của boss đâu? Cứ mỗi 30 giây, boss mất 110 máu, xem ra gấp gần 2.5 lần một đòn đánh của hắn. Đó là chưa kể hắn không thể mỗi giây bắn ra một mũi tên, vì hắn còn phải né boss nữa mà. Thế nhưng cái chiêu này làm boss mỗi giây mất 110 máu, thật là kinh khủng.

Boss đã thế thì đi đánh nhau sướng phải biết. Có khi làm trùm game cũng nên.

Vậy nhưng hắn rất nhanh tỉnh táo lại. Chiêu này cũng không phải quá thần kỳ như thế. Thứ nhất, phải xài thuốc độc phối hợp, mà thuốc độc hiện nay chỉ có bán ở cửa hàng tạp hóa. Vậy là muốn đánh nhau hay giết boss phải tốn một đống tiền mua thuốc độc cái đã. Cho tới hiện tại, game Huyền Thoại vẫn chưa mở cửa cho quy đổi tiền mặt thành tiền game. Thế nên đến bây giờ, tiền game vẫn là đánh quái mà ra, nghĩ sơ sơ cũng thấy tiền game quá quý rồi. Thứ hai, đối phương phải dính thuốc độc. Như vậy trừ những tên gà mờ chưa biết cộng thêm những con boss trí tuệ thấp như con boss trước mặt đây thì ai mà ngu để cho dễ dàng bị đối thủ giây độc vào người? Thế nên mọi chuyện cũng không phải đơn giản.

Rất nhanh hắn vứt bỏ tất cả những suy nghĩ linh tinh ra khỏi đầu mà tập trung đánh boss.

Dần dần hắn và đồng bạn Đệ Nhất Mỹ Nam phối hợp ngày càng thuần thục và ăn ý. Một tên phụ trợ, một tên chủ công. Hắn chuyên dẫn boss chạy vòng quanh, mỗi khi boss sắp dùng kĩ năng, đồng bạn hắn lại sử dụng Tạp Kỹ Gây Choáng cắt đứt.

Hai người cứ thế phối hợp.

Thời gian trôi qua, phó bản cũng đi đến chung kết.

“Giết chết Boss Người Sói Win Knight cấp 22, nhận được kinh nghiệm 500.000.”

“Giết chết Boss Người Sói Win Knight cấp 22, nhận được 1 vàng 12 bạc.”

“Đánh giá mức độ hoàn thành phó bản.

Tổng kết:

- Tổng số lần trúng đòn: 0

- Tổng lượng máu đã mất: 0

- Thời gian vượt qua phó bản: 7 giờ 2 phút 3 giây.

Đánh giá: 119/120. Mức độ: SSS.

Kinh nghiệm nhận được: 1.500.000

Chất lượng quà tặng: Xuất sắc.

Hiện tại có thể chọn được 1 trong 6 hộp quà may mắn. Xin vui lòng xác nhận hộp quà muốn nhận hoặc đưa tay chạm vào hộp quà muốn nhận. 10 giây lựa chọn bắt đầu.

Lần đầu nhận quà, nhắc nhở: Sau thời gian 10 giây mà người chơi không lựa chọn, hệ thống tiến hành tự chỉ định người chơi nhận được hộp quà đầu tiên.”

Trước mặt hắn xuất hiện 6 cái hộp màu nâu đỏ có vô số đường vân xen kẽ. Hắn ngạc nhiên thì thào:

- Xem ra phó bản này khác những phó bản khác.

Đệ Nhất Mỹ Nam ở bên kia cười trêu:

- Xem ra ngươi ít đọc tin tức trên diễn đàn nhỉ? Đây là phó bản chuyển chức. Khi mở hộp quà phó bản chuyển chức sẽ nhận được một món đồ chức nghiệp ngẫu nhiên thuộc bộ đồ của chức nghiệp đó và vài thứ bình thường khác. Theo thông tin thì một bộ đồ chức nghiệp gồm 6 món và chia thành ba đẳng cấp khác nhau tương ứng với các mức độ của phó bản là: Bình Thường, Anh Hùng và Huyền Thoại. Nghe là hiểu chỉ số cơ bản của 3 loại bộ đồ đó khác nhau một trời một vực rồi, chứ đừng nói chi đến các thuộc tính ẩn.

Nghe vậy, hắn đưa tay chạm vào hộp quà số 2. Ngay tức thì âm thanh nhắc nhở vang lên:

“Người chơi Đừng Cắt Ngang nhận được:

1. Áo thun “Loli Ngực Bự”: (Bộ - Chức nghiệp: Triệu Hồi – Loại: Bình Thường)

- Phòng thủ vật lý: 12

- Phòng thủ phép thuật: 10

- Máu thêm vào: 10

- Thuộc tính ẩn:

+ Quái vật triệu hồi nhận thêm sức tấn công: 5 (Kích hoạt khi thu thập được 2 món “Loli Ngực Bự”).

+ Khí công thêm vào: 20 (Kích hoạt khi thu thập được 4 món “Loli Ngực Bự”).

+ Máu thêm vào: 35 (Kích hoạt khi thu thập được 6 món “Loli Ngực Bự”).

2. Hai túi vàng hoàng kim: Mở ra nhận được số vàng giết boss.

3. Một bột cường hóa (thường).”

Hắn quay sang nhìn Đệ Nhất Mỹ Nam, hỏi đầy hứng thú:

- Một bộ đồ bộ chỉ có 3 thuộc tính ẩn thôi à?

Đệ Nhất Mỹ Nam lắc đầu:

- Không. Theo thông tin nhận được từ các đội đánh qua phó bản mức độ Anh Hùng thì đồ bộ Anh Hùng có 5 thuộc tính ẩn. Như thế cho nên suy đoán được nhiều người chấp nhận nhất đó là đồ bộ Huyền Thoại có 7 thuộc tính ẩn.

- Loại bộ đồ cao cấp hơn thì hơn bộ đồ cấp thấp liền kề nó 2 thuộc tính ẩn? Suy đoán này được nhiều người chấp nhận cũng phải thôi.

“Phó bản Người Sói Win Knight kết thúc. Bắt đầu chuyển cảnh.”

“Xoẹt…”

Đứng ở trước cửa hang động phó bản Người Sói Win Knight, hắn mỉm cười nói:

- Xong nhiệm vụ rồi, ta còn phải về trả nhiệm vụ, chúng ta tạm thời chia tay ở đây.

- Hì hì… Tớ cũng vậy. Khi khác gặp lại.

- Ok, bye bye.

Lựa chọn giải tán tổ đội xong xuôi, hắn lấy từ trong túi ra một cái quyển trục hồi thành sau đó xé rách.

“Xoẹt…”

Nhìn cái làng Koha quen thuộc, hắn cười cười bước tới chỗ trưởng thôn.

- Cái gì, nhiệm vụ chưa xong? Phải đi tới Cảng Gió làm thêm nhiệm vụ?

Hắn đau nhức gào thét.

Vị trưởng thôn cười gượng làm lành:

- Dũng sĩ, bình tĩnh đã nào. Nhiệm vụ chuyển chức nào có đơn giản như vậy. Được rồi, đây là thư tiến cử ngài đến trưởng trấn Cảng Gió.

Hắn nhăn mặt, đầy tức tối mắng nhỏ:

- Mẹ nó, đánh xuyên cái phó bản Người Sói Win Knight mất hơn 7 giờ mà kêu đơn giản. Khỉ thật.

Hắn bực bội mở ra chế độ trò chuyện kênh bạn bè nói chuyện.

Nhìn tên kia vừa hì hục chạy vừa quay lại nhìn hắn, hắn bắt đầu hỏi:

- Này nhạc sĩ tập sự, lão trả nhiệm vụ chuyển chức xong chưa?

“Tích! Người chơi Đệ Nhất Mỹ Nam đang chuyển động, chế độ thu hình tạm đóng, chuyển qua chế độ trò chuyện bằng giọng nói.”

Góc trái màn hình hiện lên dòng chữ xanh lam của hắn. Hiển nhiên câu nói của hắn biến thành dòng chữ.

“Khoa học kĩ thuật trong game phát triển kinh thật.” – Hắn âm thầm suy nghĩ.

[Bạn] - [Đừng Cắt Ngang]: Này nhạc sĩ tập sự, lão trả nhiệm vụ chuyển chức xong chưa?

[Bạn] – [Đệ Nhất Mỹ Nam]: Mới trả xong nhiệm vụ vừa rồi. Trưởng thôn kêu đi qua Cảng Gió nhận tiếp nhiệm vụ chuyển chức giai đoạn hai.

[Bạn] – [Đừng Cắt Ngang]: Đệch, thế sao ta trả nhiệm vụ, lão ấy chỉ nói đơn giản là qua đó nhận nhiệm vụ mới? Mẹ nó, lão già chết toi này.

[Bạn] – [Đệ Nhất Mỹ Nam]: Do ăn ở cả thôi.

[Bạn] – [Đừng Cắt Ngang]: Mẹ kiếp. Bớt nói nhảm. Nói vấn đề chính.

[Bạn] – [Đệ Nhất Mỹ Nam]: Vấn đề này còn phải hỏi sao? Đương nhiên là do tớ đẹp trai nhất thế giới rồi.

[Bạn] – [Đừng Cắt Ngang]: Bớt tự kỷ. Nói vấn đề chính.

[Bạn] – [Đệ Nhất Mỹ Nam]: Ơ hay cái tên này, nói thật còn không tin thì còn nói gì nữa??

[Bạn] – [Đừng Cắt Ngang]: Đệch, bớt vớ vẩn đi được không? Nói vấn đề chính.

[Bạn] – [Đệ Nhất Mỹ Nam]: Haiz… Thì đó, nói rồi còn gì. Thứ nhất là do ăn ở. Không nghe câu người tốt có tốt phúc hay sao? Thứ hai chính là vẻ bề ngoài anh minh thần võ của ta khiến cả nam lẫn nữ, cả trẻ lẫn già đều phải cúi đầu khâm phục và chấp nhận là fan trung thành nhất.

[Bạn] – [Đừng Cắt Ngang]: Cái định mệnh. Thằng hâm, đi chết đi.

Hắn âm trầm tắt chế độ trò chuyện kênh bạn bè.

Do ăn ở? Có ma mà tin.

Do vẻ đẹp bề ngoài? Khùng nặng.

Lập tức đưa ra 2 kết luận đó, hắn nhanh chân hướng về bản đồ Khu rừng gào thét. Tất cả cũng bởi vì muốn qua Cảng Gió ít tốn tiền nhất thì chỉ có cách chạy bộ đến đó.