Chiếm Lấy Em

Chương 7: Hôn lễ




ở 1 quán cafe tại Tứ Xuyên, Lục Thành muốn gặp mặt Lục Tư Phàm để bàn chuyện hôn lễ, đây là lần đâu tiên 2 người gặp mặt sau 5 năm Lục Tư Phàm lên làm chủ tịch, sau khi tập đoàn về tay anh, anh cũng đã thẳng tay từ mặt người cha này

" ông muốn gì?" Lục Tư Phàm lạnh lùng hỏi

" chẳng phải con sắp đám cưới rồi sao? con không cần cha ra mặt cho hôn nhân của 2 đứa à?" Lục Thành nói

" không cần ông ra mặt, tôi đã gọi cho mẹ rồi, còn hôn lễ của tôi, ông muốn đến cũng được, không cũng chẳng ảnh hưởng gì" Lục Tư Phàm nói

" con sau có thể đối xử với cha như vậy hả?" Lục Thành đau đớn hỏi

" đối với tôi cha tôi, người mà tôi gọi là cha đã mất lâu rồi, mất tức cái lúc tôi chỉ là 1 bào thai trong bụng mẹ kìa" Lục Tư Phàm tức giận nói

" tại sao con cứ cứng đầu như vậy hả? chuyện đã qua lâu rồi mà" Lục Thành nói
" tôi nói cho ông biết, Lục Tư Phàm này chỉ có 1 người thân duy nhất là mẹ, cha tôi đã mất rất lâu rồi"" Lục Tư Phàm nói sau đó rời đi

Lục Thành ngồi lại chỗ đấy, nắm chặt 2 tay lại, nước mắt ông rơi, bao nhiêu năm qua ông đã cố đi tìm con nhưng vẫn chỉ nhận lại cái ghẻ lạnh của con trai

Sau hôm đấy, Lục Tư Phàm dẫn Bảo Vy đến 1 phòng thiết kế thời trang, người phụ nữ quyền lực này là nhà thiết kế áo cưới được anh mời từ Mĩ về để mai áo cưới cho Bảo Vy



sau khi bà ta ước lượng xong thì đã chuẩn bị làm, bà ta nói " có thể là 3 tuần nữa sẽ xong"

" 2 tuần, chúng tôi còn đi chụp ảnh cưới nữa" Lục Tư Phàm nói. Truyện Teen Hay

" nhưng mà...." nhà thiết kế do dự

" tiền gấp đôi" Lục Tư Phàm nói

thấy anh hào phóng bà ta vui lòng hợp tác, sau đó anh dẫn cô đến trung tâm mua sắm
" anh định dẫn tôi đi đâu?" Bảo Vy hỏi

" đi mua đồ trang trí cho phòng tân hôn của

chúng ta" Lục Tư Phàm nói

Bảo Vy ngơ ngác nhìn Lục Tư Phàm, sau đó cả 2 cùng nhau chọn đồ, tuy Lục Tư Phàm rất tốt với cô, cô vẫn không thể mở lòng với anh được, bởi vì cô vẫn còn yêu Du Hạo rất nhiều

cô nhớ đến những lúc ở cạnh Du Hạo, cả 2 cùng nhau đi chơi, cùng nhau ăn kem, cùng nhau chụp hình khi đi du lịch, họ như thanh mai trúc mã với nhau, gắn kết với nhau nhưng lại không thể đến được với nhau



Hôm nay là ngày tốt, bầu trời trong xanh, gió thổi vi vu, đám mây trắng trên trời cao

đôi cô dâu chú rễ đứng trên thảm đỏ, họ trao cho nhau nhẫn cưới trước sự chúc phúc của đôi bên, họ cầm ly rượu vang đỏ sẫm trao cho nhau

ai cũng vui vẻ chỉ 1 mình Du Hạo là không vui, anh chỉ đứng bên ngoài nhìn hình của Bảo Vy mà đau đớn lòng, anh không thể tin rằng người mình yêu thương lại bỏ mình mà lấy người khá
anh lấy ra 1 cây bút gỗ, đây là cây bút mà Bảo Vy đã tặng cho anh khi anh thi đại học, anh đưa cây bút cho bảo vệ canh cửa

" gửi cái này lại cho cô dâu giúp tôi" Du Hạo nói rồi lặng lẽ rời đi

anh như người điên bước vào quán bar điên cuồng uống rượu, anh muốn say, muốn quên hết tất cả, anh muốn những gì đang diễn ra chỉ là giấc mộng khi anh tỉnh lại mọi thứ lại quay về quá khứ

Tối hôm đó trong phòng tân hôn của mình, Bảo Vy cầm lấy cây bút gỗ, cô đau đớn khóc trong thầm lặng

rõ ràng là Lục Tư Phàm thấy và anh cũng biết được, anh không lại đấy chỉ âm thầm đứng đằng sau, tựa vào tường nhìn cô

anh không trách cô đã yêu người con trai khác anh chỉ trách bản thân tại sao lại đến trễ như vậy?

lúc Du Hạo uống bia trong quán Thiên Thiên cũng đến đấy, cô giả vờ khuyên nhủ anh