Chiếm Đoạt

Chương 44




Không khí lập tức căng thẳng, Bạch Tùng Thanh không tự chủ được hít một ngụm khí lạnh, trái lại nàng khá bình tĩnh, mặt không biến sắc đối diện với Mặc Tự Khanh.

"Nếu không phải của Cơ Đình Quân thì có lẽ là của Nhị hoàng tử chăng?"

"Mặc Tự Khanh"

Nàng gắn giọng.

"Xin ngài cẩn trọng lời nói"

Ông ta thu hồi điệu bộ châm chọt lúc nãy, nhìn nữ nhân xanh xao trước mắt, tuy sức lực vô cùng yếu ớt không biết lấy đâu ra tự tin đối chất với ông coi như không tệ.

"Xin lỗi, thất lễ rồi"

Nàng biết Mặc Tự Khanh vẫn còn đoán già đoán non trong lòng, chỉ là vừa nãy đã thất lễ nên thu liễm lại, đối với ông ta mà nói sẽ không bao giờ buông bỏ nghi ngờ. Bệnh nghề nghiệp này thật kinh khủng.

Bên đội pháp y đã nhanh chóng tiến hành giải phẫu cái đống thịt bầy nhầy kia. Bây giờ chỉ cần chờ kết quả. Những lúc thế này là bất lực nhất, đã có tám người bị đã sát hại tàn nhẫn, lòng dân hoang mang mà việc điều tra vẫn dậm chân tại chỗ. Trong lòng mỗi người đều tự hỏi liệu người thứ 9 này có xuất hiện bước đột phá nào nữa không?

Chu Chủ sự bê tới ấm trà nóng, rót ra tách, mùi trà dần lan tỏa trong không khí khiến đầu óc vốn căng như dây đàn của bọn họ dãn ra chút.

"Các vị đại nhân, mời thưởng trà. Tình trạng của Đoàn Thanh hơi đặc thù so với tám người trước, thi thể bị đâm nát bét, rất khó thẩm định ra manh mối"

Bạch Tùng Thanh rũ mắt nhìn chăm chăm tách trà trong tay, làn khói ấm bốc lên biến đổi ảo diệu trên không trung. Thật khôn lường, giống với kẻ sát nhân róc mặt này, có thể thoắt ẩn thoắt hiện qua mắt được cả Đại Lý Tự.

"Ta nghĩ Đoàn Thanh này có quen biết với hung thủ nên mới ra tay độc như vậy"

"Ý Mặc Tự Khanh là...."

"Theo như tài liệu đọc được thì động cơ không phải do thù hằn cá nhân mà là 'thực thi công lí của hắn. Nhưng lí lịch của Đoàn Thanh lại không tệ đến mức phải hủy thi diệt thể như vậy"



Nàng cũng nhận ra ý tứ của Mặc Tự Khanh.

"Vậy có thể Đoàn Thanh đã đi chất vấn trực tiếp hung thủ đi"

"Nhưng hung thủ lại phẫn nộ khi màn trình diễn hoàn mỹ hắn tạo nên lại bị phát hiện liền ra tay với Đoàn Thanh?"

Bọn họ lại có hướng đi mới, dù chỉ là đoán mò nhưng vẫn khả thi. Được biết hung thủ là một tên có tâm lý biến thái, tính ái kỷ cao, từng gửi thư nặc danh có nội dung thách thức.

"Vậy thì nên điều tra vòng quan hệ xung quanh của Đoàn Thanh trước"

Bạch Tùng Thanh vừa nói vừa lật tìm lý lịch của Đoàn Thanh. Tờ lý lịch đơn giản, chẳng có gì nổi bật.

"Đoàn Thanh, nam, 35 tuổi, sống trên phố Diên, Húc Châu. Cha mẹ đã mất, có một cô em gái đã lấy chồng xa, hiện đang thất nghiệp và sống một mình. Nổi tiếng ở các sòng bạc và từng bị bắt vì quấy rối phụ nữ"

Quả thật tội trạng không lớn tới mức 'thực thi công lí kinh khủng như vậy.

"Chu Chủ sự, nhờ ngươi cho người điều ra mối quan hệ xung quanh của Đoàn Thanh, bất kì ai có biểu hiện khả nghi đều phải áp giải về"

Chu Chủ sự lui ra, không khí trong phòng lại cứng nhắc, lạnh lẽo lạ kì tưởng chừng ấm trà trên bàn cũng đã nguội hẳn đi. Từ đầu đến cuối ánh mắt lạnh như dao của Mặc Tự Khanh luôn dán lên cái bụng phẳng lì của nàng.

Bỗng ông ta lên tiếng, cơ hồ nghe thấy âm thanh bầu không khí im phăng phắc bị phá vỡ.

"Bạch tiểu thư đã kết đồng minh với Triệu Phi Yến?"

Nàng không trả lời.

"Tâm tư ả ta không bình thường đâu, bị đẩy đến Húc Châu là vì sao tiểu thư có biết không?"