Chiếm Đoạt Tiểu Bạch Thỏ

Chương 108




Cuối tuần, Cung Chính cùng Tần Chí Xuyên trở về từ tỉnh ủy, mọi người tụ tập ở Cung gia. Trên bàn cơm nói nói cười cười, vừa đúng lúc người bận rộn như Công Tử Lạc cũng đã trở lại. 

Trên bàn cơm ngoại trừ Lý Dục, người Cung gia cùng Tần gia đều có mặt. Từ sau khi Lý Dục biết Ninh Tiểu Tiểu gả cho Trương Nghiên, liền cùng Ninh Tiểu Tiểu triệt để cắt đứt, cho dù chạm mặt, cũng không để ý tới cô.

"Bà xã, ăn nhiều một chút." Trương Nghiên gắp cho Ninh Tiểu Tiểu miếng thịt.

"Đúng vậy, ăn nhiều một chút, hiện tại là hai người." Cung Chính, Công Tử Lạc, Tần Chí Xuyên, Đường Phong, Cung Đông đều gắp thức ăn cho Ninh Tiểu Tiểu, trong chén trước mặt Ninh Tiểu Tiểu xếp thành ngọn núi nhỏ.

Cung Hạ nhìn thấy cười không ngừng: "Chị nhỏ, em sẽ không gắp cho chị đâu, chị ăn không hết, em giúp chị ăn a."

"Được rồi, mọi người nghĩ em là heo à, đừng gắp nữa." Ninh Tiểu Tiểu oán giận, nếu là người ngoài sẽ sớm nghe ra giọng nói của cô không tầm thường, nhưng mà Cung Hạ dù sao mới mười bốn tuổi, nhân rất đơn thuần. Nghe Ninh Tiểu Tiểu nói như vậy còn cười không ngừng: "Chị nhỏ, tiểu bảo bảo khi nào thì sinh nha?"

"Còn có hơn ba tháng." Ninh Tiểu Tiểu nhìn bụng bầu của bản thân nói, mới nói một câu tiểu bảo bảo trong bụng lại đá cô một chút, cô ôi một tiếng.

"Như thế nào?"

"Như thế nào?" Mấy người đàn ông đều khẩn trương nhìn về phía cô.

Ninh Tiểu Tiểu vỗ về bụng: "Cục cưng đá em."

"Con rất nghịch ngợm." Tần Chí Xuyên cười nói.

"Chú Tần gọi không đúng rồi, đó là cháu." Cung Hạ sửa chữa. Tần Chí Xuyên trên mặt chảy xuống hai vạch đen: "Tuấn Tuấn, tôi già như vậy sao?"

Cung Hạ nhìn hắn, lắc đầu: "Không già a, nhưng mà chị nhỏ gọi chú là chú, thì đứa nhỏ của chị nhỏ gọi chú là ông nha."

Tất cả mọi người cười ha ha, Cung Chính cười xong mới nói: "Ta mới là đúng là ông ngoại, già đi già đi." Anh lắc đầu.

"Anh, người không oan, em mới hơn hai mươi tuổi, cung coi như ông đi." Công Tử Lạc tự giễu.

"Các người đừng nói nữa, cục cưng không thích nghe, luôn đá em này." Ninh Tiểu Tiểu nói.

Mọi người yên lặng ngậm miệng, hiện tại Ninh Tiểu Tiểu đang trong thời kì phi thường quan trọng, cô nói gì bọn họ đều nghe nấy.

"Chị nhỏ, em có thể sờ bụng chị không?" Cung Hạ hỏi.

"Được chứ." Ninh Tiểu Tiểu kéo tay qua Cung Hạ, luồn vào trong quần áo của cô, đặt ở trên bụng.

Ánh mắt mấy người đàn ông đều tập trung lại, Cung Hạ quay đầu, nhìn thấy mầy người đều đang nhìn mình, còn tưởng rằng bọn họ cũng muốn sờ, cười nói: "Thật sự động nha, thật thần kỳ a."

"Tốt lắm, Tuấn Tuấn." Cung Đông mở miệng nói, "Sờ nhiều anh rể sẽ nói a."

"Trương Nghiên, nói cho vợ cậu, về sau không thể tùy tiện để đàn ông." Đường Phong nói thêm một câu.

"Tuấn Tuấn còn nhỏ, không có việc gì." Trương Nghiên nói.

Cơm nước xong, Ninh Tiểu Tiểu cùng Trương Nghiên đi dạo ở bên ngoài nửa giờ mới trở về phòng ngủ lầu ba.

Vừa mở cửa xem thấy mấy người đàn ông đều đang ở trong phòng, có người đang nói chuyện phiếm, có người chơi trò chơi, nhìn thấy cô đi vào đều ào ào ngừng lại.

"Đến, trước để tôi ôm, một tháng rồi không được sờ bảo bối của chúng ta." Tần Chí Xuyên giang hai tay, Ninh Tiểu Tiểu nhào vào trong lòng anh. Tần Chí Xuyên, Đường Phong cùng Cung Chính đều ở tỉnh ủy, gần một tháng chưa được gặp mặt. 

Tần Chí Xuyên xoa bóp mông cô: "Thịt nhiều, bụng cũng lớn."

Từ trong lòng Tần Chí Xuyên đi ra, Ninh Tiểu Tiểu liền chui vào trong lòng Cung Chính: "Cha."

"Con gái ngoan, có nhớ cha không?" Cung Chính ôm cô hỏi.

Ninh Tiểu Tiểu gật đầu: "Nhớ, rất nhớ a."

Lúc này Trương Nghiên từ trong phòng tắm đi ra: "Tiểu Tiểu, anh đã chuẩn bị nước xong rồi, em đi tắm trước đã.", lúc này Ninh Tiểu Tiểu mới từ trong lòng cha chui ra.

Ninh Tiểu Tiểu mặc áo ngủ rộng rãi đi ra từ trong phòng tắm, mấy người đàn ông nhìn thấy đều đứng lên, ào ào cởi quần, côn thịt đều đã dựng đứng, mặt cô đỏ lên.

Cô ngồi ở trên giường, Trương Nghiên giúp cô sấy khô tóc. Cung Chính liền đi qua đem áo ngủ cô cởi ra, bụng Ninh Tiểu Tiểu tròn vo, trên người cũng mượt mà không ít, sờ lên xúc cảm rất tốt. 

"Sao vú em lại lớn như vậy?" Cung Chính nói.

"Bụng cũng lớn không ít, không phải là song bào thai chứ?" Đường Phong vỗ về bụng Tiểu Tiểu nói.

"Cô ấy hiện tại mỗi ngày một dáng vẻ." Trương Nghiên cất máy sấy, "Đôi khi sẽ nói vú trướng, chúng ta hút sẽ khiến cô ấy thoải mái, ngày hôm qua tôi cùng Cung Đông còn hút cho cô ấy gần một giờ đấy."

"Cậu cùng Cung Đông là gần quan được ban lộc a, tôi đâu được vậy, luôn ở bên ngoài, cái gì cũng ăn không được." Công Tử Lạc chế nhạo.

"Phải không, hút lại thoải mái?" Tần Chí Xuyên hỏi Ninh Tiểu Tiểu. Ninh Tiểu Tiểu đỏ mặt gật đầu.

"Hiện tại trướng hay không?" Cung Chính hỏi.

"Có một chút." Ninh Tiểu Tiểu nói.

"Vậy để cha hút sữa cho con." Nói xong Cung Chính một bên xoa một bên dùng miệng ngậm lấy nụ hoa, dùng sức hút.

Tần Chí Xuyên cũng ngậm lấy đầu bên kia, vừa hút vừa xoa nắn.

"Không thoải mái, Tiểu Tiểu cầm vú giúp chúng tôi đi." Tần Chí Xuyên nói.

Ninh Tiểu Tiểu cầm lấy hai bên vú, đem nụ hoa đã sớm gắng gượng nhét vào hai cái miệng, giống như cho con bú.

Hai người chậm rãi hút, dáng vẻ rất ngon.

"Ân... Ân..." Ninh Tiểu Tiểu nhẹ nhàng rên rỉ.

"Thoải mái sao? Bảo bối."

"Thoải mái..." Từ khi mang thai vú cô luôn thấy rất căng, khó chịu, đàn ông hút như vậy, cô cảm thấy đặc biệt thoải mái.

Đường Phong đi tới, vươn đầu lưỡi hôn môi cô xuống đến cái bụng tròn trịa, trêu đùa rốn cô. Khiến Ninh Tiểu Tiểu cười khanh khách không ngừng.

Mà Công Tử Lạc cùng Cung Đông cũng không nhàn rỗi, từ đầu ngón chân cô vuốt ve dọc lên đến chỗ mẫn cảm.

Đứa nhỏ của Ninh Tiểu Tiểu còn chưa có sinh ra, vậy nên vú của cô để cho mấy người này hưởng trước. Đầu tiên là Cung Chính cùng Tần Chí Xuyên hút một lúc, lại dến Đường Phong cùng Công Tử Lạc, tiếp đó là Cung Đông cùng Trương Nghiên.

Mấy người luân phiên hút, lại nhìn vú cô, nở nang no đủ, trắng noãn như ngọc, đỉnh đầu anh đào ẩm ướt, vừa tròn vừa bóng, quả thực là cực phẩm nhân gian, đàn ông nhìn thấy chỉ biết yêu thích không buông tay.

Cung Chính dùng một ngón tay cắm ở bên trong tiểu huyệt Ninh Tiểu Tiểu động đậy qua lại, Ninh Tiểu Tiểu nũng nịu ưm, Cung Chính dùng một bàn tay vuốt ve đại điêu bản thân đã sớm gắng gượng dựng đứng.

Anh nói: "Tiểu Tiểu mang thai khiến ta, Tùng Tùng cùng Lạc có thể không mang theo chụp vào (bcs), trực tiếp bắn bên trong, như vậy Tiểu Tiểu cũng thoải mái, chúng ta cũng không cố kị."

Ninh Tiểu Tiểu thân mình nặng, một người ôm không được, Trương Nghiên cùng Cung Đông mỗi người ôm một chân cô, đem hai chân cô mở ra, nhưng mà hai người cũng không nhàn rỗi, đều thăm dò đi hút sữa.

Bụng Ninh Tiểu Tiểu nhô cao, bị hai người nâng lên, hai cái nụ hoa bị đàn ông ngậm trong miệng cắn mút.

Cung Chính đem đại điêu đặt ở cửa động, chỗ kia đã ẩm ướt, từ khi Ninh Tiểu Tiểu mang thai tới nay, thân mình trở nên mẫn cảm hơn so với bình thường rất nhiều, đàn ông chạm vào lại càng thêm ẩm ướt.

"Uh, cha..." Ninh Tiểu Tiểu muốn kẹp chặt, lại bị người khống chế được hai chân, chỉ có thể đem thân mình hướng về phía trước.

"Thật hấp dẫn."

"Thật dâm đãng a."

Lúc đi vào Cung Chính cũng không dám quá mạnh, chậm rãi đi vào, thẳng đến khi tất cả côn thịt kín đều bị tiểu huyệt cô ăn sạch.

"Thật thoải mái. "

"Rất kích thích."

"Thô to như vậy đi vào thế nào, chậc chậc."

Cung Chính bắt đầu động tác, nhẹ nhàng chậm rãi, khoái cảm ngày một tăng.

Tiểu huyệt bị xâm nhập, ngón chân Ninh Tiểu Tiểu không khỏi cong lên, tiểu huyệt co rút không ngừng đem côn thịt hút vào kẹp chặt, âm thanh va chạm dâm đãng vang lên.