Chỉ Yêu Chiều Cô Vợ Bé Nhỏ

Chương 1315






Chương 1329

“Không sao đâu bác!”

Lâm Ảnh cười một tiếng tiếp tục nói: “Cháu biết trước đó cháu đã làm nhiều việc sai, nhưng từ lúc Lâm Quân cứu cháu, cháu đã quyết định thay đổi, làm lại cuộc đời mình. Bây giờ cháu chỉ muốn báo ân, không có ý gì khác.”

“Đúng vậy bác gái, thật ra con thấy Lâm Ảnh không phải người xấu, trước đó con cũng hiểu lầm cô ấy, vậy mà cô ấy còn cứu con. Nếu Lâm Quân đã để cô ấy ở lại thì chắc cũng có lý do riêng của anh ấy” Lê Minh Nguyệt cũng ở bên cạnh nói đỡ, nháy mắt với Lâm Ảnh.

“Đã vậy thì bác sẽ không nói gì thêm nữa. Mấy nay cô cứ ở lại bệnh viện tịnh dưỡng đi, tiền thuốc men chúng tôi sẽ sớm giao nộp, cũng có thể trực tiếp tới biệt thự! Thấy là do chính cô tự nguyện, tôi sẽ không nói nhiều gì nữa!”

“Trực tiếp về nhà đi ạ, cháu muốn sớm ở chung với bọn nhỏ!”

“Lâm Ảnh, bây giờ điều kiện sức khỏe cô chưa cho phép, hẳn nên nghỉ ngơi nhiều, về bị mấy đứa bé ầmï, cô lại không thể nghỉ ngơi được”

“Đúng, cháu vẫn nên ở lại mấy ngày rồi hằng xuất viện! Đồ ăn bác sẽ cho người đưa tới!”

Cha Lâm nhíu mày, cũng có chút phản đối.

“Không sao đâu ạ, cháu có thể”

Lâm Ảnh lắc đầu, lần này cô đã phá hỏng hoàn toàn kế hoạch của damses, bị ông ta biết chắc chắn sẽ trả thù, nếu ngồi đợi trong bệnh viện thì thực sự cũng không tính là an toàn gì, cho dù là suy nghĩ vì mình thì cũng muốn sớm rời khỏi.

Dã tâm không nhỏ nhỉ! Hoàng Ánh nhìn cô một cái, trong lòng suy nghĩ như vậy.

Dù sao ở trong mắt bà, Lâm Ảnh gấp gáp như vậy muốn về biệt thự là muốn nghĩ cách sớm chiếm ghế thượng phong, nhưng cũng lười nói, có bà ở đây, sao có thể cho Lâm Ảnh được bày trò chứ?

“Đã vậy thì cứ về đi! Nhà họ Lâm có bác sĩ tư nhân, cũng có thể chăm sóc cho cô.’ Hoàng Ánh nhíu mày, nói.

“Cảm ơn bác gái.”

“Thưa ông, hành động thất bại rồi”

“Cái gì? Một người phụ nữ tay trói gà không chặt mà các người cũng không đối phó được, hơn nữa ả ta còn có thai!”

“Là, làm do Lâm Ảnh giúp ả ta ngăn lại một dao, cho nên tên đàn em kia mới không thành công.”

“Lâm Ảnh! Được lắm, cô ta dám có cái gan này à!” James híp mắt, xem ra cái cô Lâm Ảnh này vì muốn mua chuộc lòng người để thuận lợi đi vào nhà họ Lâm mà không từ thủ đoạn, loại chuyện này mà cũng có.

thể làm ra được?

“Ông chủ, có cần tiếp tục phái người ra tay với Lê Minh Nguyệt không? Dù sao vừa làm xong chuyện này, nói không chừng bọn họ sẽ mất cảnh gi “Không cần, các người đã đánh rắn động cỏ, bây giờ Hà Dĩ Phong cũng vội vã về nước bảo vệ cô ta rồi. Hiện tại làm lại thì chẳng khác nào chui đầu vào lưới, có điều cũng tốt, Hà Dĩ Phong cũng bị giật mình một phen, sẽ nhớ dài dài, nước Mỹ chỉ còn lại mình Lâm Quân, anh ta thiếu mất Hà Dĩ Phong cũng như mất đi cánh tay phải đắc lực, ít nhiều cũng có lợi với chúng ta”

James cười gắn, ác độc nói.

“Vâng, vậy còn Lâm Ảnh?”

“Cô ta là sói thì sớm muộn cũng là sói, Lâm Quân dám giữ cô ta lại bên người thì cũng như nuôi hổ gây họa, chúng ta chỉ cần đợi đến lúc con sói này cắn người thôi”

Ánh mắt James trở nên xảo quyết, khóe miệng vặn vẹo biến hình.

“Ông chủ quả anh minh, vậy bước tiếp theo của chúng ta định thế nào?”

“Bây giờ chẳng cần làm gì cả. Ba giờ chiều không phải có hẹn gặp mặt với người phụ trách của Bắc Hải để trao đổi hợp tác sao? Bây giờ làm tốt việc này đã, chỉ có nuôi công ty cho béo tốt, chúng ta mới có năng lực chơi đến cùng với bọn họ” Nếu không có tiền và quyền thì tất cả chỉ là nói suông.