Tinh Vân sững sờ nhìn Amy hồi lâu, không định mở cửa nhưng tiếng gõ cửa bên ngoài không ngừng vang lên như chuông đoạt hồn khiến cô không thể trốn. Cuối cùng, Amy đành đứng lên mở cửa. Vừa thấy Amy, gương mặt của bà quản đốc tỏ ra không vui. Tuy vậy bà vẫn không lớn giọng với cô mà chỉ nghiêm giọng hỏi: “Cô gái kia đâu?”
Tinh Vân đứng phía sau lưng Amy, gương mặt xanh mét nhìn bà, nhẹ giọng hỏi: “Tôi có thể không đi không?”
Bà quản đốc liền mỉm cười nhẹ giọng hỏi lại: “Cô muốn chết sao?”
Tinh Vân phụng phịu nghĩ: “Có ai muốn chết bao giờ đâu? Gia sản nhà tôi vẫn còn chưa được lập di chúc đó.”
Chiếc túi giấy nhanh chóng được đưa ra trước mặt Tinh Vân khiến cô không thể không cầm lấy. Tinh Vân chậm rãi mở chiếc túi giấy ra xem. Bên trong là một chiếc đầm kiểu Hồi giáo dài chấm đất được đặt trong hộp giấy cứng nhìn rất sang trọng. Đi kèm theo bộ đầm còn có giày và khăn đội đầu. Tinh Vân nhìn chiếc đầm đẹp đẽ rồi ngẩng mặt lên nhìn bà quản đốc đứng trước mặt mình. Trong mắt cô như đang có ngàn câu hỏi muốn hỏi bà.
Bà quản đốc từ tốn nói: “Chiếc đầm này là trang phục truyền thống của phụ nữ Hồi giáo. Chủ nhân đặc biệt tìm người may gấp cho cô. Tiền vải, tiền gia công của các nghệ nhân thủ công gộp lại đủ cho những ngươi dân thường ở đây chi tiêu trong cả năm. Cho nên cô hãy trân trọng món quà của chủ nhân cũng như tấm lòng của ngài.”
Tinh Vân nhìn qua thì biết chiếc đầm này rất đắc giá nhưng không hiểu nửa đêm nửa hôm vì sao hắn lại mang tặng cho cô cái này để làm gì. Bà quản đốc thấy Tinh Vân đứng thừ người ra thì liền giục cô: “Mau đi thay chiếc đầm này rồi đi theo tôi đến gặp chủ nhân. Ngài ấy đang chờ cô mặc thử cho ngài ấy xem đó.”
Tinh Vân nghe xong liền nghĩ thầm: “Tôi đâu phải người mẫu mà mặc quần áo cho người ta xem.”
Tuy không thích nhưng cô cũng không dám cãi. Phượng hoàng rụng lông thì không bằng gà. Ở cái nơi xa xôi nước Mĩ vạn dặm như thế này thì cô còn là “thiên kim bạc tỉ” sao? Chỉ còn biết ai kêu làm gì thì làm đó mà thôi.
Amy lúc này đang đứng gần cũng rất căng thẳng. Cô không biết con sư tử đực Oda đó định làm gì chị dâu cô. Nhìn thấy Tinh Vân mặc chiếc váy bằng voan tơ màu rượu đỏ có đính hoa văn bạc lấp lánh quanh thân áo thì Amy chỉ biết ồ lên, song cô vẫn ái ngại cầm cánh tay của Tinh Vân lắc nhẹ tỏ ý bất an.
Tinh Vân miễn cưỡng thở dài ngồi xuống ghế cho bà đốc công quấn khăn đội đầu và gắn mạn che mặt cho cô. Gương mặt không cần trang điểm cầu kỳ, chỉ thêm một ít son môi từ cây son trong túi của của bà đốc công cũng đủ khiến cho Tinh vân hoàn hảo hóa thân thành một công chúa Hồi giáo thực thụ.
Amy thật muốn lên tiếng khen cô xinh đẹp nhưng nửa đêm nửa hôm lại ăn mặc chỉnh chu đẹp đẽ đi gặp một người đàn ông xa lạ thì đúng là việc không hay ho gì.
Tinh Vân nhìn thấy nhiều lo ngại trong mắt của Amy, bản thân cô cũng rất sợ hãi nhưng đến bước này rồi cô chỉ còn biết cầu cho nhân tính của Oda chưa bị mất hết mà làm ra chuyện không hay mà thôi.
Nghĩ đến đây, Tinh Vân lại nhíu mày nhớ ra một chuyện. Cô liền dùng tiếng Việt để nói với Amy tránh cho bà đốc công nghe hiểu.
Amy nghe xong liền nở nụ cười đáp lại cô bằng một câu tiếng Việt: “Chị thật thông minh.”
Sau khi khi thấy Amy đã hiểu ý mình thì cô mới an tâm rời đi theo bà đốc công đến chỗ của Oda. Amy đứng đợi Tinh Vân và bà đốc công đi khuất thì liền lập tức hành động.
Căn phòng ở của Oda là một nơi rộng lớn và sang trọng. Xung quanh bốn phía đều được bài trí bằng những vật dụng đắc giá. Tiếng gõ cửa vang lên hai cái, cánh cửa liền tự động mở ra. Tinh Vân mặc một thân váy lụa màu rượu đỏ sang trọng có đính hoa bạc lấp lánh chậm rãi bước vào. Theo từng bước chân của cô là làn váy lấp lánh kiêu sa làm say lòng người.
Oda ngồi trên ghế sofa sang trọng, tay cầm ly rượu đỏ sóng sánh đưa lên môi nhâm nhi thưởng thức thứ chất lỏng màu đỏ trong vắt thuần chất rồi đưa mắt đắm chìm trong sắc váy voan tơ đang bao bọc lấy cơ thể hoàn hảo của người phụ nữ xinh đẹp trước mặt.
Hắn mỉm cười, vẫy tay cho bà đốc công rời đi rồi ngọt ngào hỏi tên cô: “Em tên gì?”
Tinh vân sững người trước cái giọng điệu nhẹ nhàng này của hắn, đoạn cô cúi đầ`u trả lời: “Thưa ngài, tôi tên là Tinh Vân.”
“Tinh Vân trong tiếng Anh có nghĩa là gì?” - Oda hỏi lại
Tinh Vân nhẹ giọng giải thích: “Tinh Vân tiếng Anh có nghĩa là Nebula.”
\-\-\-
*Nebula là một đám những ngôi sao nhỏ li ti hợp thành những vòng cung lấp lánh ở dãy ngân hà. Tinh Vân gần Trái Đất của chúng ta nhất là Tinh vân tiên nữ.