Tối hôm đó, gia đình nhỏ của Tinh Vân ở lại biệt thự của nhà họ Đoàn. Sau khi dùng cơm tối xong, Tinh Vân cùng em chồng ra một góc vườn để trò chuyện. Đoàn Nam Phương biết ý định của chị dâu mình cho nên liền lên tiếng: “Chuyện của em và anh Cát Vũ là không thể nào đâu.”
Tinh Vân ngồi xuống băng ghế gỗ trong vườn, nhẹ nhàng kéo Nam Phương ngồi xuống bên cạnh, chậm rãi nói: “Chuyện hôn sự của em trong bữa cơm ba mẹ và bà nội cũng có nhắc đến rồi. Chị cũng không muốn nhắc lại làm gì nữa.”
Đoàn Nam Phương gật gù nói: “Cũng may hôm nay bà nội không đi dự lễ tốt nghiệp của em, nếu không thì lại có thêm một người rầy la em.”
Tinh Vân cười cười, nhẹ giọng nói: “Em đã không cho nhà họ Lâm chút mặt mũi còn sợ có thêm một người la em hay sao?”
Đoàn Nam Phương thở dài nói: “Nhưng bà nội già rồi, em không muốn bà buồn.”
Tinh Vân mỉm cười, nhẹ nhàng vuốt mái tóc của em chồng rồi dịu dàng phân tích: “Bà nội sẽ không buồn nếu em tìm được người thích hợp. Chị không tin em và Cát Vũ từ nhỏ lớn lên cùng nhau mà không hề có chút tình cảm nào. Nếu em thực sự không thích Lâm Cát Vũ thì năm năm qua theo lý cũng nên có đối tượng rồi mới phải.”
Giữa không khí mát mẻ trong vườn, Đoàn Nam Phương ngẩng mặt nhìn những vì sao lấp lánh trên bầu trời hồi lâu rồi buồn bã trải lòng với Tinh Vân: “Em không phải không thích anh Cát Vũ, ngược lại là đằng khác. Chỉ có điều, người ta đã từ chối em. Không lẽ bây giờ em lại chạy đến vui vẻ coi như không có chuyện gì maà kết hôn với anh ta hay sao?”
Tinh Vân nghe xong thì liền hỏi lại: “Vì lý do gì mà cậu ấy từ chối em?”
Đoàn Nam Phương khẽ lắc đầu nói: “Em cũng không biết, năm năm trước anh ấy đến tìm em nói là em còn trẻ và anh ấy cũng không ưng hôn sự này. Kiểu hôn nhân sắp đặt không hợp với suy nghĩ của thời nay.”
“Nhưng biểu hiện của Lâm Cát Vũ hôm nay thì không giống như vậy.” - Tinh Vân thuận miệng bồi thêm vô.
Đoàn nam Phương cũng tỏ vẻ kinh ngạc: “Em cũng không ngờ hôm nay anh ấy lại tán đồng chuyện hôn sự. Đúng là khó hiểu.”
Tinh Vân mỉm cười nói: “Có lẽ cậu ấy đã suy nghĩ chín chắn hơn rồi chăng?”
Đoàn Nam Phương nhúng vai nói: “Em cũng không biết. Chỉ biết em không tán đồng hôn sự này. Anh ấy đã từ chối em, tổn thương em thì em không cách gì chấp nhận được chuyện này.”
Tinh vân gật gù tỏ vẻ thông cảm với suy nghĩ của em chồng mình. Tuy nhiên cô vẫn nói thêm: “Em nên đặt bàn tay lên trái tim mình, hỏi nó xem thực sự nó muốn ở cạnh ai. Đừng vì cái tôi quá lớn mà đánh mất đi tình cảm mà mình mong muốn. Đương nhiên, tình cảm phải đến từ hai phía. Nếu người kia cũng muốn ở cạnh em thì tại sao không cho nhau cơ hội?”
Đoàn Nam Phương nghe xong lời của chị dâu mình thì thấy trong lòng rất băn khoăn. Lời của chị dâu cô nói không sai, trong lòng cô quả thật rất thích Lâm Cát Vũ, chỉ là bản thân không thể hạ xuống kiêu hãnh của mình mà chấp nhận anh. Càng không hiểu được, rốt cục Lâm Cát Vũ có bao nhiêu thật lòng.
\-\-\-
Xin lỗi các bạn, chương này hơi ngắn, Hạc Giấy sẽ đền chương tiếp theo cho các bạn ngay đây. Cám ơn sự ủng hộ của các bạn rất nhiều.
Bão chương sắp đến rồi vì chỉ còn 12 likes nữa thì Page Facebook của mình sẽ cán mốc 2000 lượt like và 2067 lượt follow. Tổng cộng là 4000 tài khoản Facebook đang quan tâm mình. Hihi...
Nói thật thì Page Facebook của mình ngoại trừ nói xàm nói nhảm mấy chuyện vui vui thì cũng không có gi đặc sắc để cái bạn bấm like. Mình muốn Page Facebook là một nơi giao lưu giữa Hạc Giấy và các tình yêu, cũng như là một nơi để giới thiệu những bộ truyện của mình cũng như các sự kiện hay hoạt động trong tương lai.
Rất mong có được sự ủng hộ của các bạn để ngày càng có nhiều người hơn biết đến và đọc truyện của mình nha.
Hẹn gặp các bạn tại: Những câu chuyện của Hạc Giấy.