Chị Vợ Anh Yêu Em (Bản Mới)

Chương 266:Chương 109: Động phòng hoa chúc... khó quên (6)




Hoàng Gia Khiêm áp thân mình đến gần người Yên Di, mùi rượu khá đậm trên người anh xộc vào mũi cô khiến cô hơi hoảng nên né người tránh đi. Lúc xoay mình, Yên Di tình cờ nhìn thấy chiếc điều khiển trên tay Hoàng Gia Khiêm. Cô muốn xóa đi không khí yên tĩnh ngượng nghịu này nên quyết định mở ti vi lên xem tiếp chương trình ca nhạc đặc sắc vừa rồi.

Cô nhẹ nhàng rút chiếc điều khiển từ tay Hoàng Gia Khiêm ra nhưng anh đã nhanh tay giữ lại. Yên Di vẫn cố giật giật nó ra nhưng Hoàng Gia Khiêm nhất định không cho. Yên Di quay mặt lại nhìn anh khó chịu nói: “Hoàng tổng tài, anh có thôi đi không? Anh uống say thì về phòng ngủ, đừng nhừa nhựa ở chỗ của tôi.”

Hoàng Gia Khiêm lúc này cũng không còn nhiều tỉnh táo, lại thêm nghe Yên Di xua đuổi mình thì có phần tức giận. Anh liền quát lại: “Em có thể ngồi yên cho tôi hôn được hay không?”

“Hả?” - Yên Di kinh ngạc trừng mắt hỏi lại.

Đoạn lại lấy tay gãi gãi đầu nghĩ ngợi: “Dù đã xem qua nhiều sách, đọc nhiều truyện, coi nhiều phim nhưng chưa từng thấy một người đàn ông nào trắng trợn và huỵch toẹt nói ra yêu cầu như “ông chú” này. Thật là lạ lùng!”

Yên Di bĩu môi rồi lại cắn môi nhìn Hoàng Gia Khiêm. Đôi mắt anh đỏ xồng xộc khiến cô thấy hơi sợ sợ. Cô nhẹ đẩy anh ra, định quay người đi nhưng Hoàng Gia Khiêm không chịu buông ta. Nhìn thấy cô muốn rời đi thì anh liền đưa tay kéo cô vào lòng. Chiếc điều khiển ti vi đang cầm trên tay cũng theo đó rơi xuống thảm.

Yên Di thấy Hoàng Gia Khiêm đang làm càng hôn hít cổ mình thì ra sức chống cự đẩy anh ra. Bàn chân cô tăng thêm lực chuẩn bị chạy trốn nhưng xui xẻo thay chân vừa bước được hai bước thì vấp phải cái điều khiển ti vi làm cô té nhào ra sàn.

Chiếc điều khiển ti vi khéo thế nào lại mở lên đúng chương trình đêm khuya dành cho người lớn. Trên màn hình một đôi nam nữ đang xoắn xít hôn nhau. Quần áo trên người họ dần dần bị trút bỏ. Yên Di tò mò nên ngồi dậy dán mắt vào màn hình theo dõi tiếp. Hoàng Gia Khiêm thấy vậy thì cầm điều khiển lên chuyển sang kênh khác. Miệng anh không ngừng buông ra những lời giáo huấn: “Con nít con nôi xem cái gì?”

Yên Di bị mất đoạn phim hay thì liền thở dài lắc đầu. Cô thật muốn biết họ sẽ làm gì tiếp theo đây nhưng lại bị “ông chú” này cản trở.

Hoàng Gia Khiêm bấm bừa một kênh khác nhưng lại cũng không ngờ kênh này cũng chiếu phim người lớn. Anh lại tiếp tục chuyển kênh thì nội dung cũng không khác mấy.

“Chết tiệt! Đã đến giờ vàng phim người lớn rồi sao?” - Hoàng Gia Khiêm rủa thầm rồi định đưa tay tắt ti vi nhưng Yên Di đã giật điều khiển từ trên tay anh, ôn hòa nài nỉ: “Hoàng tổng tài, tôi biết anh là người ngay thẳng quân tử không ham mê sắc dục nhưng nói thật là tôi rất muốn biết họ sẽ làm gì tiếp theo sau. Anh không thích xem có thể ra về mà. Xin hãy toại nguyện cho người trần mắt thịt như tôi có được không?”

Hoàng Gia Khiêm nghiêm mặt nhíu mày nhìn cô hỏi lại: “Ở nhà em không có ti vi sao? Muốn biết thì về nhà tự mình mở ti vi lên xem.”

Yên Di cắn môi cụp mắt buồn bã nói: “Ở Mĩ xem ti vi phải trả thêm tiền, dùng internet cũng phải trả thêm tiền. Lâu lắm rồi tôi không biết mặt mũi cái ti vi ra sao. Anh toại nguyện cho tôi xem một chút được không?”

Hoàng Gia Khiêm thở hắt ra, hỏi lại: “Em định vừa xem loại phim này vừa ăn đùi gà sao?”

Yên Di không thấy có gì bất hợp lý cho nên liền gật đầu. Đúng lúc này ti vi phát ra những âm thanh “chốc chốc”, “chụt chụt”... rồi kèm theo tiếng nỉ non ai oán của phụ nữ khiến Yên Di tò mò quay sang nhìn. Hoàng Gia Khiêm vốn rất tinh mắt cho nên đã thấy cảnh “cấm trẻ em dưới mười tám” nên liền lập tức bịt mắt cô gái gần hai mươi tuổi này lại. Yên Di chưa kịp thấy gì mà đã bị bịt chặt mắt nên cú lắm liền kéo tay anh ra.

Hai người lôi kéo tránh né nhau thế nào lại té nhào ra thảm, chuẩn tư thế nam trên nữ dưới. Lúc này tiếng động từ ti vi không ngừng phát ra những âm thanh kích thích khiến hai người đỏ mặt tía tai khó lòng giữ được bình tĩnh.

Do có sẵn ý định nên anh Hoàng Gia Khiêm đã nằm chờ “cái bánh nhỏ tham ăn” quay về phòng. Bởi vì cô là “cái bánh nhỏ tham ăn” cho nên cô liên tục dùng chuyện ăn uống khiến anh quên mục đích ban đầu. Những tưởng sẽ giống như những lần trước anh bị cái bao tử của cô cuốn đi nhưng may thay có chương trình phim chiếu lúc nửa đêm cho các cặp vợ chồng tạo cảm hứng cho anh thuận nước đẩy thuyền.