Ưng Túc cũng đứng lên vỗ vai Hoàng Gia Khiêm động viên: “Cố lên anh Khiêm, em biết tuổi tác cũng là rào cản lớn của anh nhưng không sao đâu. “Gừng càng già càng cay.”
Hoàng Gia Khiêm cắn môi trừng mắt nhìn Ưng Túc đang cười khúc khích trêu chọc mình. Gắt giọng hỏi lại: “Nói cái gì đó.”
Ưng Túc lại cười xòa, nheo mắt đầy ngụ ý nói: “Tụi em ngóng chờ tin tốt ngày mai của anh.”
Ngay khi hai gã đàn ông có vợ quay đi, Hoàng Gia Khiêm vẫn ngồi nhiệt tình uống rượu. Anh quay sang hỏi Lâm Thiên Vũ: “Cậu cũng nghĩ họ nói đúng sao?”
Lâm Thiên Vũ nhúng vai, thành thật đáp: “Cái khoản này em chịu thua rồi. Trước giờ em chỉ biết ôm phụ nữ ngủ, không biết cách yêu một cô gái là như thế nào. Giờ biết thêm còn có khoản cho đàn bà quản lý tiền và mặt dày vô sỉ nữa. Kể cũng khó cho anh em mình thật.”
Hoàng Gia Khiêm chậc môi nói: “Tôi không mặn mà chuyện qua lại với phụ nữ nhưng tôi thực sự thích cô ấy.”
Lâm Thiên Vũ nghe xong liền hỏi lại: “Vậy việc gì anh cứ phải chần chừ?”
Hoàng Gia Khiêm rối rắm không hiểu nổi lý do vì sao Yên Di cứ chối từ anh. Khẽ lắc đầu bất lực, Hoàng Gia Khiêm than khổ rằng: “Cô ấy như cái đèn trên cây Noel, lúc hớp, lúc tắt. Khi thì nghe lời, lúc lại giận dỗi. Tôi biết cô ấy thích ăn, tôi choc ô ấy ăn. Cô ấy ăn xong rồi liền vui vẻ nhưng thức ăn chưa tiêu hóa thì lại nổi giận. Cậu nói xem vì sao phụ nữ lại khó hiểu như vậy?”
Lâm Thiên Vũ uống một ngụm rượu, lắc đầu nói: “Em không biết. Anh hỏi em cũng như không. Sao anh không hỏi hai cái tên đã cưới được vợ kia kìa. Còn em trước giờ chưa bao giờ đường hoàng theo đuổi một cô gái.”
Hoàng Gia Khiêm nhìn qua Lâm Thiên VŨ, tuổi tác của anh cũng không phải nhỏ nhưng tại vì sao lại như vậy?
Chưa đợi Hoàng Gia Khiêm cất lời hỏi, Lâm Thiên Vũ đã thành thật chia sẻ: “Ợ... anh Khiêm à, anh có biết không? Chỉ nghĩ đến việc đưa đón đám đàn bà con gái ấy đi ăn, đi mua sắm thì em cũng đã thấy não ruột rồi. Bọn họ thật sự rất phiền. Mua thì mua, không mua thì thôi. Lúc thì nói thích khi lại chê đắt. Làm ỏng làm ẹo, giở trò giả tạo. Cuối cùng cũng chỉ là muốn chúng ta trả tiền. Chỉ nghĩ tới là em đã ngán đến tận cổ. Làm sao lại muốn vướng vào chuyện ăn đời ở kiếp với bọn họ cho được? Chỉ duy có...” - Lâm Thiên Vũ muốn nói ra tên của người con gái trong lòng anh bấy lâu nhưng hôm nay là ngày cưới của cô. “Vợ bạn”, cái danh phận này anh có nghĩ cũng không dám nghĩ nói chi là mở miệng nói ra. Cho nên chỉ có thể nuốt vào cùng với rượu đắng chát trôi tụt qua cuống họng.
Hoàng Gia Khiêm lúc này cũng ngà ngà men say, giọng nói cũng bắt đầu thay đổi: “Yên Di, cô ấy không phải vậy. Tôi cũng chưa từng nghĩ sẽ yêu một người nào nhưng khi tình yêu đến, cậu sẽ không trốn được. Nhưng tôi không thể ép cô ấy theo cách bọn họ dạy tôi.”
Lâm Thiên Vũ uống xong ngụm rượu liền vỗ vai anh tán thưởng: “Anh Khiêm đúng là người đàn ông chân chính. Em cũng đồng ý, chuyện tình cảm phải đôi bên tình nguyện cho nên trước nay chưa từng ép buộc ai. Nhưng mà, đàn bà như cổ phiếu. Thấy được thì chộp ngay về nhà từ từ dạy dỗ, sau này tăng giá khó lòng đến tay. Anh là lão đại trong thương trường không cần em dạy chứ?”
Hoàng Gia Khiêm lại uống thêm một ngụm lớn rồi lại tán thưởng Lâm Thiên Vũ: “Tôi cứ nghĩ cậu chỉ quan tâm súng đạn, không ngờ cũng không bỏ qua cổ phiếu. Đúng lắm, đúng lắm. Tôi phải bắt cô ấy về từ từ dạy dỗ để cô ta không dám xua đuổi tôi nữa.”
“Tốt lắm anh Khiêm à. Em chắc cô ta chín phần thích anh chỉ là đang ỏng ẹo thôi. CHo cô ta biết bản lĩnh của anh thì cô ta sẽ không dám lạnh nhạt với anh nữa.” - Lâm Thiên VŨ trong cơn say cũng tán đồng việc xúi giục Hoàng Gia Khiêm mạnh mẽ tấn công Yên Di.
Hoàng Gia Khiêm như được tiếp thêm động lực từ mấy chàng trai xấu cho nên càng thêm hưng phấn hô lên: “Nào cạn ly.” - Hai người đàn ông men say đỏ mặt cùng nhau nâng chén rồi từ biệt nhau bước về phòng.
Hoàng Gia Khiêm đầu óc mờ mịt, hai chân loạng choạng nhưng vẫn nhớ rõ đường đến khách sạn gần biệt thự nhà họ Đoàn, nơi khách mời phương xa được mời ở lại. Với chức danh người chịu trách nhiệm cao nhất trong hôn lễ, anh không quá khó để sai khiến tiếp tân đưa cho anh thẻ phòng của Yên Di. Sau khi kiểm tra rõ và ký tên ở quầy tiếp tân của khách sạn, anh cầm chiếc thẻ đi lên phòng Yên Di và nằm chờ cô về.
\-\-\-\-
Hi các tình yêu của Hạc Giấy!
Như đã hứa, giờ Hạc đã xuất hiện rồi đây. Cám ơn các bạn đã kiên nhẫn ngóng đợi nha.
Chương tiếp theo có nội dung nhạy cảm, mặc dù cũng ngọt, cho nên bạn nào không thích H thì bỏ qua dùm Hạc nha. Với phương châm chuyện tình yêu không thể không có cảnh nóng nhưng cảnh nóng tuyệt đối phải gây xúc động và có ý nghĩa nhất định cho nên Hạc luôn cố gắng đào sâu suy nghĩ để đưa đến độc giả những cảnh đáng yêu và ấn tượng nhất. Hy vọng các bạn ủng hộ cho tài năng viết cảnh nóng non nớt của mình nha.
Nói thật là sau khi mình đọc cảnh nóng của một vài tác giả thì mình thấy phục mấy bạn ấy lắm. Đầu óc linh hoạt quá mức. Chẳng trách truyện của mấy bạn ấy nhảy lên hàng TOP còn mình thì lẹt đẹt cuối bảng. Hihi... nhưng cũng kệ thôi, biết sao giờ. Mình không có đầu óc phong phú trừu tượng đến vậy nên đành chấp nhận phục vụ 1 lượng độc giả yêu thích mình.
Chúc các bạn ngủ ngon sau khi đọc xong 5 chương này nhé. Đừng quên tiếp tục hóng đợi những chương tiếp theo của Hạc Giấy nha.
Thân!